Sáng sớm, cô ăn sáng xong. Cô mở cửa, thấy một bó hoa hồng. Cô ngạc nhiên: "Không biết là ai lại tặng hoa cho mình nhỉ? Mình không thích hoa hồng. Thôi kệ, đó đâu phải của mình. Tí nữa nói mẹ vứt đi mới được!"
Cô vẫn để bó hoa trước cửa. Cô đi ra trạm xe buýt, đứng đợi ở đó thì thấy Lê Anh lái xe phân khối lớn (mô tô) đến chỗ cô, và hỏi: "Sao? Thấy hoa tôi tặng cho cô chưa? Thích không?"
" Hoá ra là anh sao?" _ cô ngạc nhiên
Anh ta tự kiêu: "Chứ còn ai vào đây nữa? Cô chưa từng có ai tặng quà sao? Sao mà ngạc nhiên vậy?"
Cô tức giận: "Tôi nói rồi đó. Nếu anh còn tiếp tục trêu chọc tôi. Thì đừng trách!"
Anh ta áp mặt vào cô: "Vậy cô tính làm gì tôi? Quà của tôi cô đã nhận vậy tức là cô đã là người yêu của tôi!"
Cô cười gian: "Vậy hả, tiếc quá. Sáng nay, tôi thấy có bó hoa trước cửa mà... không biết của ai. Nên... tôi nhờ mẹ tôi vứt đi rồi. Nếu không bay giờ tôi cũng đã trở thành bạn gái của anh rồi."
Anh ta tức giận: "Cô... Cô dám sao?"
Cô tự tin: "Sao tôi không dám? Thế lực nhà tôi to lớn hơn thế lực nhà anh gấp nhiều lần. Anh nghĩ anh là ai mà dám hỏi câu đó. Tôi không phải là muốn trêu ghẹo hay làm sao anh. Nhưng anh cũng nên biết giới hạn đi đến đâu. Đừng để bản thân của anh bị nhục nhã."
Lúc này, xe buýt đã đến. Cô lên xe buýt. Anh ta nghĩ bụng: "Em càng như vậy, anh càng thích. Cứ đợi mà xem!"
Ở New York...
Quán cafe Love's
" Cung~ sao mấy tuần nay, anh chẳng gọi cho em mà em gọi cho anh, anh cũng không bắt máy. Anh hết thương em rồi sao, Cung~?" _Hàn Tĩnh Chi õng ẹo trước mặt Cao Trường Cung
(Từ khi anh biết ả _Hàn Tĩnh Chi không phải là cô_Hàn Yên Nhi. Anh chẳng còn một chút yêu thương hay cảm xúc gì với ả nữa)
" Chia tay đi!" _anh lạnh lùng
Cô ta ngạc nhiên, nghĩ là anh chỉ đang đùa: "Cung? Sao anh lạnh nhạt với em vậy? Chẳng phải chúng ta đang hạnh phúc sao? Mấy ngày trước anh còn nói với em là về ra mắt với gia đình anh sao? Sao hôm nay anh đổi ý rồi? Em làm gì sai hả?"
Cô ta nắm lấy tay anh. Anh gạt tay ra, lấy khăn giấy lau tay và nói: "Tôi không đùa! Càng ngày, tôi càng thấy bộ mặt thật của cô. Cô không thấy tôi chuyển tiền vào tài khoản của cô nên mới gọi cho tôi. Đúng chứ?"
Bị trúng tim đen, cô ta lo sợ: "Anh... anh nói gì vậy? Em không hiểu."
Anh thẳng thắn: "Không hiểu hay cố tình không hiểu. Cô không phải là cô gái đêm đó!"
Cô ta cắn môi, nghĩ bụng: "Sao cơ? Tại sao anh ta lại biết được? Ai đã nói cho anh ta biết?"
Cô ta liền nức nở: "Cung, chẳng lẽ anh quên những ngày mà chúng ta ân ái với