Cô đứng nói chuyện với Tào Tuấn thêm một lúc nữa rồi quay trở lại bàn tiệc của mình .
Thỉnh thoảng sẽ có người đến bắt chuyện làm quen với cô.
Hôm nay tâm trạng Hứa Hân Hoan rất tốt nên đã uống vài ba ly rượu xã giao, vị trí của cô là ở trong góc đại sảnh không được mấy chú ý nên cô khá thoải mái vui đùa với Tiểu Linh.
Trong lúc vô ý, cô đa để lộ hình xăm trên vai mình nhưng rất nhanh đã bị cô khéo léo che lại, vừa đúng lúc Hàn Vân Phong quay đầu nhìn qua nên đã bị anh ta nhìn thấy, nhưng cũng chỉ nhìn được một chút mà ánh sáng lại không tốt nên không nhìn rõ hình gì.
Hình xăm trên vai cô đã có từ khi cô còn rất nhỏ, hình xăm này được xăm bằng máu bồ câu nên chỉ những khi cô uống rượu, cơ thể bắt đầu nóng lên thì nó mới xuất hiện mà thôi.
Còn những khi khác thì sẽ không có điểm nào khác với người bình thường cả.
Hình xăm này biểu tượng cho thân phận bang chủ Hồ Điệp của cô, nó được truyền lại qua hàng ngàn năm lịch sử và nắm giữ một bí mật quan trọng.
Reng....reng....
Điện thoại của Hứa Hân Hoan đổ chuông, người gọi đến là vệ sĩ thân cận của cô trong bang Hồ Điệp.
Nghe xong điện thoại, gương mặt của cô lập tức nghiêm nghị, lạnh lùng khiến người khác cảm nhận được một luồng sát khí quanh quẩn quanh cô.
Thấy tâm trạng Hứa Hân Hoan thay đổi như thế, Tiểu Linh hỏi chuyện nhưng Hứa Hân Hoan không nói cho cô biết.
Mà chỉ nhờ cô phối hợp cùng mình đi ra khỏi khách sạn.
Tiểu Linh biết chắc đã có chuyện gì đó không hay sảy ra với cô, nhưng Hứa Hân Hoan không chủ động nói thì cô cũng không hỏi.
Chỉ là khi Hứa Hân Hoan cần thì cô sẽ dốc sức làm.
Tiểu Linh cũng biết Hứa Hân Hoan không muốn nói cho mình không phải vì không xem cô là bạn.
Mà bởi vì thân phận của Hứa Hân Hoan đặc biệt , nguy hiểm tiềm ẩn cũng rất nhiều nên cô càng ít biết thì càng an toàn cho cô.
Hứa Hân Hoan là vì muốn tốt cho cô nên mới làm vậy.
Hứa Hân Hoan nhờ Tiểu Linh vào nhà vệ sinh để hoán đổi trang phục, từ đó cô có thể ra ngoài theo lối cửa sau mà thần không biết quỷ không hay.
Còn vì sao cô phải làm vậy mà không trực tiếp đi ra ngoài thì trăm phần trăm là do cái tên Hàn Vân Phong đáng ghét đó, cô không muốn bại lộ thân phận quá sớm trước mặt hắn .
Thân hình của cô và Tiểu Linh cũng tương đối nhau, ở đây là sử dụng đèn màu nên camera hoạt động cũng không tốt lắm nên Hứa Hân Hoan đã thuận lợi ra khỏi khách sạn.
Cửa sau của khách sạn đã có người đợi sẵn, Hứa Hân Hoan lên xe đi thẳng đến biệt viện.
Hứa Hân Hoan vừa rời khỏi, Tiểu Linh đã gọi điện thoại cho cô báo cáo Hàn Vân Phong vừa mới ra khỏi khách sạn, dáng đi khá vội vã giống như có chuyện gì cực kì quan trọng vậy.
Hỏi Hứa Hân Hoan có cần tiếp tục giả vờ nữa không.
Hứa Hân Hoan trong đầu lóe lên một phán đoán, cô bảo Tiểu Linh ở lại thêm một lúc nữa rồi hãy ra về.
Khi cô đến nơi, đã có hai hàng vệ sĩ quỳ ở một bên sân trước của biệt viện.
Hôm nay là ngày Lập Đông, trận tuyết đầu mùa cũng đã bắt đầu rơi.
Trên đầu, trên vai của những người này cũng đã phủ đầy tuyết trắng nhưng họ vẫn quỳ ở đó, tư thế thẳng tắp như không