“Cách ngu ngốc gì?” Đường Lăng và Dương Tầm Chiêu đồng thời nhìn về phía Hàn Nhã Thanh, tình huống như thế này rồi còn có thể có cách nào?
Hơn nữa Hàn Nhã Thanh còn nói là cách ngu ngốc? Nhưng, cho dù là cách ngu ngốc, chỉ cần có tác dụng là được rồi, bởi vì là Hàn Nhã Thanh đưa ra, trêи mặt Đường Lăng và Dương Tầm Chiêu đều mang theo mấy phần mong chờ.
“Điều tra người đã từng xuất hiện trong camera giám sát nhưng không vào bệnh viện.” Hàn Nhã Thanh nhìn thấy mong chờ trêи mặt Dương Tầm Chiêu và Đường Lăng, khóe môi không nhịn được khẽ giật giật.
Cách này của cô thật sự không phải cách hay, e rằng không được như mong đợi của bọn họ.
“Thanh Thanh, anh không nghe nhầm đấy chứ? Có đến mấy nghìn người xuất hiện trong camera giám sát, trong đó không ít người không đi vào bệnh viện, cách này của em quả thật…” Mong chờ trêи mặt Đường Lăng lập tức biến mất, cách này cũng giống như mò kim đáy biển, rất khó.
Nhiều người như vậy, cũng không thể bảo bọn họ điều tra từng người một? Không phải anh ta ngại phiền phức, anh ta chỉ sợ bọn họ điều tra quá nhiều sẽ gây chú ý, không đợi được bọn họ điều tra ra thì những người kia đã nghĩ ra chiêu hèn kế bẩn khác đối phó với bọn họ rồi.
“Có thể thêm một chi tiết nữa đó là người kia dừng lại xung quanh bệnh viện khá lâu, người kia muốn tìm người thích hợp, chắc chắn sẽ ở lại một khoảng thời gian.” Hàn Nhã Thanh nói thêm một câu như vậy, thu nhỏ phạm vi đi rất nhiều.
“Nhưng quá nhiều người, sợ rằng không dễ tìm như vậy, Lão Ngũ gửi đến mười mấy video giám sát, trong video có đến mấy nghìn người.” Đường Lăng không nhịn được thở dài, cho dù Thanh Thanh đã thu nhỏ phạm vi, nhưng độ khó khăn vẫn rất lớn.
“Trước tiên tìm những người phù hợp điều kiện trong video này đã.” Hàn Nhã Thanh chọn một video cô vừa xem qua: “Video theo dõi này có bệnh nhân đưa điện thoại di động cho Viên Ngữ, nhưng có một đoạn ở giữa anh ta không xuất hiện trong video giám sát.”
Hàn Nhã Thanh đã sớm đoán được điểm này, vì vậy không cảm thấy bất ngờ chút nào: “Em đoán người kia tìm đến bệnh nhân kia trong khoảng thời gian này, vì vậy chỉ cẩn tìm ra người có điều kiện phù hợp trong khoảng thời gian này là được.”
“Thanh Thanh… em không nói sớm.” Đường Lăng liếc nhìn Hàn Nhã Thanh, khóe môi không nhịn được giật giật, nếu là như vậy, chuyện này sẽ đơn giản hơn rất nhiều, anh ta cảm thấy vừa rồi Thanh Thanh cố ý không nói.
“Bận rộn lâu như vậy, cũng coi như không uổng phí, cuối cùng cũng tìm ra được một chút manh mối.” Đường Lăng thở dài một hơi, hôm nay anh ta buồn phiền lắm rồi.
“Tìm người xong rồi nói sau.” Mặc dù Hàn Nhã Thanh đã thu nhỏ phạm vi, nhưng vẫn chưa tìm ra được người kia.
“Chỉ một video này, phạm vi đã được thu nhỏ rất nhiều, chúng ta cùng tìm, chắc hẳn sẽ nhanh chóng tìm ra thôi.” Đường Lăng tin tưởng vào phán đoán của Hàn Nhã Thanh, nếu còn không tìm ra, như vậy thật sự không hợp lẽ trời.
Hàn Nhã Thanh mở lại video kia, ba người đều nghiêm túc xem.
Mặc dù Dương Tầm Chiêu đã sai Cố Ngũ đi tìm người bệnh nhân đưa điện thoại di động cho Viên Ngữ hôm qua, nhưng chắc chắn Cố Ngũ cần thời gian tìm người, hơn nữa sợ rằng bệnh nhân kia cũng không biết nhiều.
“Người này.” Đột nhiên Dương Tầm Chiêu dừng video lại: “Rõ ràng người này có dừng lại một khoảng thời gian, hơn nữa cũng khớp với thời gian của người bệnh nhân đưa điện thoại di động cho Viên Ngữ, sau khi người bệnh nhân kia tiến vào bệnh viện, một lát sau người này mới xuất hiện lại trong video theo dõi, nhưng anh ta không tiến vào bệnh viện.”
“Ừ, Tầm Chiêu nói rất đúng, quả thật người này phù hợp với tất cả phán đoán Thanh Thanh nói, rất đáng nghi.” Rõ ràng Đường Lăng cũng chú ý đến người này.
Tất nhiên Hàn Nhã Thanh cũng chú ý đến, cô còn chú ý đến một số hành động của người này, rõ ràng vẻ mặt người này rất tự nhiên, nhưng bước đi hơi