Lông mày của Trác Thanh lần nữa hơi nhíu lại, đây cũng là một vấn đề rất phiền phức.
“Viên Ngữ ở thành phố A, ba của cô ấy nhất định cũng ở thành phố A, trong tư liệu tám năm này mà chúng tôi tra được vào trước đó không có tin tức liên quan tới ba của Viên Ngữ, cho nên ba của Viên Ngữ chắc là sống ở phòng phẫu thuật của Trác Hiểu Lam thời gian rất lâu, hơn nữa chắc chắn là nơi tương đối bí mật, tương đối khuất, đứng dưới tên Trác Hiểu Lam có căn nhà phù hợp với những điều kiện này không?” Hàn Nhã Thanh sớm đã nghĩ tới những vấn đề này, Hàn Nhã Thanh cảm thấy phòng phẫu thuật này của Trác Hiểu Lam có khả năng nhất là trong căn nhà nào đó đứng dưới tên của Trác Hiểu Lam.
Tuy nhiên, muốn tra được nhà đứng dưới tên Trác Hiểu Lam không phải là quá khó, nhưng muốn không có được sự đồng ý của Trác Hiểu Lam mà bước vào thì không dễ, có điều nếu như có sự giúp đỡ của Trác Thanh thì tương đối đơn giản hơn, dù sao Trác Thanh là em trai ruột của Trác Hiểu Lam.
Đây cũng là một trong những lý do lớn nhất mà Hàn Nhã Thanh tìm Trác Thanh giúp đỡ.
“Cô nói như vậy tôi ngược lại nghĩ ra rồi, ở thành phố A chị ấy quả thật có một căn nhà như vậy, ở ngoại ô phía bắc của Thành Bắc, là một biệt thự đơn độc, bình thường chị ấy rất ít tới, tôi chưa từng tới, chị ấy cũng chưa từng dẫn người ngoài tới.” Trác Thanh dù sao cũng là em trai ruột của Trác Hiểu Lam, đối với một vài chuyện của Trác Hiểu Lam vẫn là biết, cho nên, Hàn Nhã Thanh vừa nói thì anh ta đã nghĩ tới một nơi như này.
“Anh có thể nghĩ cách vào trong không?” Mắt của Trác Hiểu Lam sáng lên, cô ta vốn không có đặt hy vọng quá lớn lên người của Trác Thanh, không ngờ Trác Thanh vậy mà cung cấp thông tin hữu dụng như vậy.
Có điều ba của Viên Ngữ rốt cuộc có ở trong căn biệt thự đó không vẫn cần phải đi xem mới biết được.
Bây giờ việc cuối cùng là phải nhanh chóng đi xem xét tình hình nhưng không được kinh động tới Trác Hiểu Lam, bởi vì một khi Trác Hiểu Lam phát giác, cô sợ Trác Hiểu Lam sẽ chuyển người đi.
“Tôi chưa từng tới đó, không có chìa khóa của biệt thự.” Trác Thanh có hơi khó xử, chỉ là mắt của anh ta nhanh chóng lóe lên, sau đột nhiên nói: “Tìm người mở khóa chắc không khó.”
Loại chuyện này anh ta cảm thấy không có cần thiết phải duy trì phong độ đàn ông gì đó.
“Được, chủ ý này không tồi.” Hàn Nhã Thanh gật đầu, rất là tán thành cách của Trác Thanh, Hàn Nhã Thanh chỉ là lo lắng nếu như chần chừ nữa sẽ bị Trác Hiểu Lam phát giác, cho nên cách của Trác Thanh vừa hay vừa lòng của cô.
“Vậy còn đợi cái gì, bây giờ thì đi, tránh cho đêm dài lắm mộng.” Cậu hai Trác hiếm một lần làm được chuyện xuất sắc như này, cho nên biểu hiện vô cùng vui mừng, nếu đã quyết định rồi, vậy thì mau đi làm.
Hàn Nhã Thanh nhìn anh ta, trong mắt nhiều thêm vài phần ý cười, nói thật cô không ngờ cậu hai Trác vậy mà còn có một mặt này, nói thật khá khiến cô bất ngờ, nếu cậu hai Trác đã mở lời, Hàn Nhã Thanh càng không có lý do trì hoãn nữa: “Được, tôi bây giờ đi liên lạc với Cố Ngũ, dưới trướng anh ta chắc có người giỏi phương diện này.”“Ừm, chuyện sắc thuốc bên này tôi tìm người canh, sau đó tôi đi cùng cô, có tôi ở đó, xong việc có thể tránh được không ít phiền phức.” Trác Thanh là người thông minh, có vài chuyện nghĩ rất chu toàn, có tầng quan hệ giữa anh ta và Trác Hiểu Lam tồn tại này, cho dù xong việc Trác Hiểu Lam muốn kiện bọn họ, anh ta cũng ít nhiều có thể cho một lý do, dù sao còn có ba mẹ ở đó, sẽ không để anh ta vì chuyện này mà thật sự dính tới quan tòa.
Hàn Nhã Thanh tìm Trác Thanh chính là vì nguyên nhân này, lúc này nghe thấy lời này của Trác Thanh, Hàn Nhã Thanh càng là hài lòng, cô đột nhiên phát hiện cậu hai Trác thật ra không vô vị tẻ nhạt như những gì bình thường anh ta thường tỏ ra.
Cậu hai Trác thật ra vẫn là rất đáng yêu.
Nói làm là làm, Hàn Nhã Thanh lập tức liên lạc với Cố Ngũ, Cố Ngũ cũng trực tiếp sắp xếp một người rất giỏi về phương diện mở khóa, sau đó cho người đó trực tiếp tới địa vị mà Hàn Nhã Thanh gửi cho anh ta, như thế cũng có thể tiết kiệm một chút thời gian.
Trác Thanh tìm một người anh ta tin tưởng nhất, cũng rất đáng tin giúp sắc thuốc, dặn dò người đó mấy câu, bảo anh ta sau khi thuốc sắc xong thì trực tiếp đưa tới phòng bệnh, sau đó bèn cùng Hàn Nhã Thanh rời khỏi bệnh viện.
Bởi vì căn biệt thự của Trác Hiểu Lam ở ngoại ô, khoảng cách có hơi xa, Hàn Nhã Thanh với cậu hai Trác lái xe đã mất hơn hai tiếng mới tới nơi.
Hàn Nhã Thanh với cậu hai Trác khi tới nơi Cố Ngũ và người mở khóa kia đã tới rồi, đang đợi bọn họ.
“Mợ chủ, người tôi đã dẫn tới rồi.” Cố Ngũ nhìn thấy Hàn Nhã Thanh, thái độ rất cung kính, Cố Ngũ biết rõ tình cảm của lão đại nhà anh ta dành cho Hàn Nhã Thanh, lão đại nhà anh ta đều phải nghe lời của Hàn Nhã Thanh, anh ta có thể không tôn trọng sao?
“Ừm.” Hàn Nhã Thanh đây là lần đầu tiên gặp Cố Ngũ, số điện thoại của Cố Ngũ cũng là cô trước đó mới đòi Dương Tầm Chiêu, đối với