Bây giờ nghe thấy câu hỏi của thành chủ, quản gia Trọng nhanh chóng đi kiểm tra một số chi tiết.
Sau đó, ông ta tìm thấy một cái tên, một cái tên khiến ông ta rất bất ngờ và cũng rất sửng sốt.
Quản gia Trọng thậm chí không khỏi khẽ thốt lên: "Dương Bạc Vệ!"
Trương Minh Hoàng vốn không biết đang suy nghĩ gì, đột nhiên quay đầu nhìn quản gia Trọng.
“Khi đó Đường Thấm Nhi đã tìm Dương Bạc Vệ.” Quản gia Trọng cuống quýt giải thích.
Tên của Dương Bạc Vệ chỉ được nhắc đến một lần trong tài liệu, trước đây Quản gia Trọng cũng không để ý đến.
“Tại sao Đường Thấm Nhi lại tìm Dương Bạc Vệ?” Quản gia Trọng hiển nhiên có rất nhiều thắc mắc về câu hỏi này: “Đường Thấm Nhi có quan hệ gì với Dương Bạc Vệ?
Trương Minh Hoàng nhìn quản gia Trọng: "Thứ ông điều tra mà ông hỏi tôi?"
Giọng nói của Trương Minh Hoàng nhàn nhạt, nhưng cảm xúc rõ rệt hơn rất nhiều so với bình thường.
Hơn nữa, nếu là bình thường Trương Minh Hoàng vốn sẽ không nói những lời như vậy.
Quản gia Trọng bình tĩnh lại, nhìn thành chủ nhà mình với vẻ mặt ngạc nhiên.
Lời vừa rồi là thành chủ nói sao? Ông ta theo bên cạnh thành chủ nhiều năm như vậy, trước giờ không biết thành chủ lại biết nói những lời như vậy bằng giọng điệu thế kia.
Nhất là trong những năm tìm bà chủ này, bình thường thành chủ rất ít nói, càng sẽ không nói những lời như vậy.
Ông ta đột nhiên cảm thấy thành chủ nhà mình giống như từ trên mây cao cuối cùng cũng đáp xuống mặt đất, có thêm một chút sự tức giận của người thường như vậy.
Sự thay đổi như vậy của thành chủ thực sự khiến cho quản gia Trọng vừa mừng vừa sợ!
Thực ra ông ta nào dám hỏi thành chủ, lời vừa rồi là ông ta chỉ đang tự hỏi mình.
“Thành chủ, tôi lập tức đi điều tra!” Quản gia Trọng lúc này không nói gì, bởi vì không có chứng cứ, mọi lời nói đều là vô nghĩa, ông ta cũng không dám nói nhảm trước mặt thành chủ.
Quản gia Trọng vừa định rời đi thì chú Lương lại chạy tới.
Quản gia Trọng rõ là sửng sốt khi nhìn thấy ông ta, gần đây Lương chạy đến chỗ thành chủ bên này có hơi thường xuyên, nhưng nếu như Lương không có chuyện gì đặc biệt thì chắc là sẽ không đến.
Vậy nên quản gia Trọng cũng không vội rời đi, và dừng lại.
“Thành chủ, vừa rồi Trình Nhu Nhu lại đến nhà họ Dương.” Khi chú Lương nói ra lời này, vẻ mặt trước nay luôn lãnh đạm của ông ta có phần thiếu kiên nhẫn.Ngược lại, trên mặt Trương Minh Hoàng không có gì khác thường, ông ta chỉ thản nhiên liếc nhìn chú Lương, giống như đang hỏi: vấn đề như vậy có cần tới thưa trình với ông ta không?
"Sau khi rời khỏi nhà họ Dương, Trình Nhu Nhu đã liên lạc với Tiểu Cửu.
Trình Nhu Nhu nói muốn gặp thành chủ, muốn cầu xin cho Dương Tầm Chiêu." Chú Lương thuật lại ý ban nãy của Trình Nhu Nhu.
Quản gia Trọng tỏ vẻ nghi ngờ, hoàn toàn nghe không hiểu có ý gì!
Trong ánh mắt của Trương Minh Hoàng có thêm vài phần khó hiểu: "Gặp tôi? Cầu xin cho Dương Tầm Chiêu?"
"Đúng vậy, Trình Nhu Nhu cho rằng chuyện ở nước R là ý của thành chủ.
Cô ta nghĩ rằng thành chủ đang đối phó với Dương Tầm Chiêu để trút giận cho cô ấy.
Cô ta đến nhà họ Dương chắc là đã hứa hẹn điều gì đó với nhà họ Dương, cho nên sau khi rời khỏi nhà họ Dương đã vội vã muốn gặp thành chủ."
"Ha..." Quản gia Trọng trực tiếp cười nhạo, lên tiếng: "Cô ta thật là không hiểu gì về bản thân."
“Điều gì đã khiến cô ta sinh ra ảo tưởng như vậy?” Quản gia Trọng thực sự nghĩ không ra Trình Nhu Nhu sao lại có cách nghĩ như vậy.
Với thái độ thành chủ đối với Trình Nhu Nhu, lẽ nào đến bây giờ Trình Nhu Nhu vẫn không hiểu ra được vấn đề?
Thành chủ vốn không quan tâm gì đến Trình Nhu Nhu, làm sao có thể trút giận thay Trình Nhu Nhu?
Vậy mà Trình Nhu Nhu lại còn hứa hẹn với nhà họ Dương? Quả thật là điên rồ!
"Tôi nói, ông có cần thiết phải đặc biệt chạy tới nói chuyện này với thành chủ không? Ông cứ mặc kệ cô ta, lẽ nào ông còn cho rằng thành chủ còn phải mời cô ta đến hay sao?" Quản gia Trọng cho rằng chú Lương không cần phải vì chuyện này mà chạy đến đây.
"Đương nhiên không phải..." Chú Lương dừng lại một chút, sau đó mới nói tiếp: "Khi đó, Hàn bảo Tiểu Cửu nói với Trình Nhu Nhu rằng thành chủ đã tự mình đến nước R."
“Hả?” Quản gia Trọng trực tiếp nhướng mày, thành chủ sẽ đích thân đến nước R vì một chuyện nhỏ nhặt như vậy sao? Làm sao có thể?
Nhưng hiển nhiên quản gia Trọng nhanh chóng nhận ra rằng đây không thể nào là trọng điểm chú Lương muốn nói đến: "Sau đó thì sao?"
"Tiểu Cửu nói nếu Trình Nhu Nhu thực sự muốn gặp thành chủ thì có thể đến nước R để tìm thành chủ.
Trình Nhu Nhu nói nước R quá hỗn loạn và quá nguy hiểm..." Chú Lương dừng lại và không nói tiếp, ở đây đều là người thông minh tất nhiên đều hiểu được ý của chú Lương.
"Ha..." Quản gia Trọng lại cười chế nhạo lần nữa, nhưng lần này rõ là thêm vài phần lạnh lùng: "Nếu cô ta là con gái của thành chủ, tôi sẽ vặn đầu mình xuống làm bóng để đá."
Hai lần xét nghiệm chứng minh quan hệ ba con, hơn nữa có một lần còn là thành chủ tự mình đến nơi để làm xét nghiệm, kết quả thu được dưới tình huống như vậy rất có sức thuyết phục.
Khi đó, kỳ thực mọi người cũng đã tin khi thấy được kết quả xét nghiệm huyết thống ba con.
Suy cho cùng, trước mặt thành chủ, trước mặt nhiều người như vậy, lấy máu làm xét nghiệm huyết thống ba con quả thực không có khả năng là giả!
Chỉ là sau này, thành chủ không quan tâm đến Trình Nhu Nhu, thành chủ không tin Trình Nhu Nhu là con gái của mình.
Mới ban đầu, kỳ thực quản gia Trọng cũng tin rằng Trình Nhu Nhu là