Cơ Vợ Thần Bí Muốn Chạy Đâu

Máu Mủ Tình Thâm Chân Chính 1


trước sau



Ông ta với thành chủ quen biết nhau, không có đạo lý gì mà chỉ hoài nghi một mình ông ta, cái này không công bằng, thật sự không công bằng, quản gia Trọng biển thị ông ta không phục.

“Tại sao cháu lại không nghi ngờ thành! ông ấy?” Quản gia Trọng thật sự quá tò mò, cho nên nhịn không được mà lên tiếng hỏi, ông ta rất muốn biết cô bé này suy nghĩ như thế nào.

“Chú ấy không phải là người xấu, tại sao cháu phải nghi ngờ chú ấy?” Đường Vũ Kỳ trả lời rất hùng hồn, không mang theo chút do dự nào.

Quản gia Trọng ngơ người, rõ ràng là ông ta với thành chủ đến cùng nhau, tại sao thành chủ lại không phải là người xấu mà ông ta lại là người xấu?
“Tại sao, tại sao thành! ông ấy lại không phải là người xấu?” Quản gia Trọng thật sự không thể hiểu vấn đề này.

“Chú ấy đẹp mắt như thế, sao có thể là người xấu được chứ.

” Câu nói này của bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ ngày càng hùng hồn hơn nữa.

Khóe môi của quản gia Trọng hung hăng kéo ra, có làm như thế nào ông ta cũng không ngờ tới đáp án của bạn nhỏ lại trực tiếp rõ ràng như thế, cũng là bởi vì dáng dấp thành chủ nhà ông ta đẹp mắt hả?
Trái tim của quản gia Trọng nhận phải đả kích vô cùng nặng nề, ông ta biết là dáng dấp của thành chủ nhà ông ta đẹp mắt, nhưng mà ông ta cũng không thua kém gì, lúc trẻ tuổi, ông ta cũng phong độ bất phàm, làm hàng nghìn thiếu nữ mê mẩn.

“Nhưng mà ông với ông ấy đi cùng nhau, ông với ông ấy giống nhau, ông ấy không phải là người xấu thì chắc chắn ông cũng không phải là người xấu.

” Đúng là quản gia Trọng không có giảo biện, ông ta đang nói sự thật, là một sự thật quá rõ ràng.

“Đương nhiên là hai người không giống nhau rồi.


” Đường Vũ Kỳ lắc đầu, hiển nhiên là từ đầu đến cuối hoài nghi đối với quản gia Trọng vẫn còn chưa được tiêu giảm.

Quản gia Trọng vừa định tiếp tục hỏi tiếp nguyên nhân, mà đúng lúc này âm thanh của Phạm My đột nhiên truyền tới: “Vũ Kỳ, Vũ Kỳ, cháu đang ở đâu vậy?”
Vốn dĩ Phạm My với bà Lý đang bàn bạc với nhau một chuyện quan trọng, bởi vì bình thường Đường Vũ Kỳ rất hiểu chuyện, rất ngoan ngoãn, hai đứa nhỏ chơi rất nghiêm túc, chắc chắn sẽ không chạy lung tung, hơn nữa nhà họ Viên vô cùng an toàn, Phạm My cũng không trông chừng hai đứa nhỏ chặt chẽ, Phạm My cũng thỉnh thoảng nhìn một chút.

Lúc Phạm My ngẩng đầu lên thì mới phát triển không thấy Đường Vũ Kỳ đâu, Phạm My giật mình, Vũ Kỳ đâu rồi?
Mặc dù bây giờ đang ở Viên phủ, Viên phủ rất an toàn, nhưng mà không nhìn thấy Đường Vũ Kỳ, Phạm My vẫn rất lo lắng, đặc biệt là lúc Phạm My hỏi Đường Minh Hạo, vậy mà Đường Minh Hạo lại không biết cái gì hết.

Lúc nãy Đường Minh Hạo nghiêm túc nghiên cứu, cho nên không phát hiện Đường Vũ Kỳ đi khỏi.

Rõ ràng là trong âm thanh của Phạm My mang theo mấy phần vội vàng và sốt ruột.

“Bà đang tìm cháu rồi, cháu phải đi rồi, hẹn gặp lại chú.

” Đường Vũ Kỳ là một bạn nhỏ hiểu chuyện, cô bé có thể nghe thấy được sự lo lắng của Phạm My, cô bé không thể để Phạm My lo lắng được.

Trong lòng của Trương Minh Hoàng không nỡ cho lắm, mặc dù thời gian chung đụng với bạn nhỏ này đặc biệt ngắn, nhưng mà Trương Minh Hoàng biết ông ta rất thích cô bé này, ông ta thật sự không muốn để cô bé này đi khỏi như thế.

Nhưng mà người nhà của cô bé đang tìm cô bé, ông ta không thể ngăn cản được.

“Được rồi, hẹn gặp lại.

” Trương Minh Hoàng nhẹ giọng trả lời, đè xuống cảm giác không nỡ trong lòng.

Đường Vũ Kỳ xoay người chạy đi, nhưng mà sau khi chạy được hai bước, Đường Vũ Kỳ lại dừng lại, lại chuyển hướng nhìn về phía Trương Minh Hoàng: “Chú ơi, chú có Fb không ạ? Chúng ta kết bạn với nhau đi, như thế thì sau này chúng ta đã có thể nhắn tin với nhau, trò chuyện với nhau, còn có thể gọi video với nhau.


Thật ra thì Đường Vũ Kỳ cũng không nỡ cho lắm, cô bé cũng không biết là vì cái gì, rõ ràng đây là lần đầu tiên gặp ông chú này, cô bé cũng không biết ông chú này, không biết ông là ai, nhưng mà cô bé lại rất thích ông chú này.

“Chú không có.

” Trương Minh Hoàng sửng sốt, ông ta không quen những thứ này, cho nên không có, hiển nhiên là Đường Vũ Kỳ có chút thất vọng, vậy thì trước tiên cho số điện thoại đi, Đường Vũ Kỳ nhanh chóng đọc số điện thoại mình một lần.

Trí nhớ của Trương Minh Hoàng rất tốt, ông ta không cần phải cố ý nhớ kỹ, chỉ cần nghe một lần là có thể ghi tạc ở trong đầu: “Được rồi, chú nhớ kỹ rồi.


Trương Minh Hoàng có chút muốn cười, xem ra là ấn tượng của cô bé đối với ông ta không tệ, lại còn chủ động để lại phương thức liên lạc, muốn liên lạc với ông ta.

“Điện thoại vẫn không thuận tiện bằng Fb.

” Lông mày của Đường Vũ Kỳ hơi nhíu lại một chút, sau đó có chút bất đắc dĩ chuyển hướng nhìn về phía quản gia Trọng: “Ông có không ạ?”
“Có, ông có.

” Quản gia Trọng sửng người một chút, sau đó gật đầu nhanh chóng, dùng sức gật đầu, cũng may là bình thường ông ta chạy theo thời đại, cho nên cũng có, cũng biết sử dụng.


“Vậy thì kết bạn với nhau đi.

” Đường Vũ Kỳ lấy điện thoại di động ra: “Để cháu quét một cái, thêm bạn.


Đường Vũ Kỳ nghe thấy tiếng kêu của Phạm My, cô bé biết không thể trì hoãn quá nhiều thời gian hơn nữa, Đường Vũ Kỳ cũng biết không thể để mọi người phát hiện ra hai người này.

Mặc dù là trong lòng của cô bé, Trương Minh Hoàng không phải là người xấu, nhưng mà một mình Trương Minh Hoàng đứng ở bên ngoài cửa sổ hiển nhiên là không bình thường, huống hồ gì cô bé còn tận mắt chứng kiến một người khác nhảy xuống từ trên cửa sổ lầu hai, Đường

Vũ Kỳ cảm thấy có lẽ chú xinh đẹp của cô bé cũng nhảy xuống từ cửa sổ lầu hai.

Có cửa không đi mà lại đi bằng cửa sổ, chắc chắn không bình thường, chắc chắn không muốn bị người khác phát hiện, cho nên Đường Vũ Kỳ cảm thấy mình cần phải yểm trợ cho ông chú xinh đẹp của mình.

“Được được, để ông kết bạn.

” Quản gia Trọng nghe thấy bạn nhỏ nói chuyện với mình, muốn kết bạn Fb với ông ta, ông ta cảm thấy được yêu mà sợ, trong giọng nói mang theo mấy phần kích động.

Rốt cuộc bạn nhỏ cũng đã tin tưởng ông ta, rốt cuộc cũng đã không xem ông ta là người xấu, lại còn chủ động kết bạn với ông ta.

“Cháu kết bạn với ông, sau khi ông trở về thì ông tạo tài khoản giúp cho chú ấy, sau đó lại đề xuất kết bạn cháu cho chú ấy, sau đó cháu với chú ấy chính là bạn của nhau.

” Lời nói kế tiếp của Đường Vũ Kỳ đã đả kích quản gia Trọng.

Quản gia Trọng vẫn còn chưa kịp phản ứng thì bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ lại bổ sung thêm một câu: “Chờ sau khi cháu kết bạn với chú ấy xong cháu sẽ hủy kết bạn với ông.


Ý tứ của bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ rất rõ ràng, rất ngay thẳng.

Quản gia Trọng sửng sốt, thật sự không dám tin tưởng, không đồng ý chấp nhận, tại sao bạn nhỏ lại có thể như vậy chứ?
Lúc này, quản gia Trọng mới ý thức một cách rõ ràng ông ta cũng chỉ là một cái ván cầu mà thôi, hơn nữa là cái loại lợi dụng xong thì bị ném bỏ.

“Được rồi.

” Cho dù quản gia Trọng có không tình nguyện, không chịu chấp nhận thì lúc này cũng chỉ có thể đồng ý, đây đều là vì thành chủ nhà ông ta, chỉ cần thành chủ hài lòng là được rồi, ông ta có như thế nào cũng không đáng kể.

Trương Minh Hoàng nhìn thấy mọi chuyện mà không thể không cười, cô bé này thật sự rất đáng yêu, thật sự làm cho người ta yêu thích.

Bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ nhanh chóng kết bạn với quản gia Trọng, sau đó lại phất phất tay với Trương Minh Hoàng: “Tạm biệt chú.


“Tạm biệt.

” Trương Minh Hoàng cười khẽ, bình thường một câu chào hỏi vô nghĩa như thế Trương Minh Hoàng sẽ không làm, đương nhiên trước kia cũng không có người nào nói tạm biệt với ông ta, ngay cả Mặc Thành cũng sẽ không làm như vậy.

Cô bé này chính là người đầu tiên nói tạm biệt với ông ta.


Giờ phút này, Phạm My ở bên kia không nhìn thấy Đường Vũ Kỳ thì lại sốt ruột hơn nữa, tiếng gọi của Phạm My cũng đã làm kinh động đến những người khác trong đại sảnh, những người khác cũng đã đi ra, đều bắt đầu tìm Đường Vũ Kỳ.

“Chú ơi, để cháu dẫn bọn họ ra ngoài, chú đi cẩn thận nha, đừng để bị bọn họ phát hiện.

” Đường Vũ Kỳ hạ thấp giọng, nhanh chóng nói một câu với Trương Minh Hoàng rồi sau đó nhanh chóng đi ra ngoài.

“Đứa nhỏ này, thật ra đứa nhỏ này biết chúng ta không phải là khách của bữa tiệc tối ngày hôm nay, cô bé biết chúng ta muốn lặng lẽ rời khỏi đây.

” Quản gia Trọng nhìn thấy bóng dáng nhỏ bé của Đường Vũ Kỳ, cho nên tâm trạng có chút phức tạp, thật ra thì đứa nhỏ này hiểu hết mọi chuyện, biết tất cả mọi chuyện.

Đương nhiên vừa nhìn tình huống của bọn họ thì đã biết không phải là khách bình thường, cho nên quản gia Trọng cảm thấy bị đứa nhỏ đề phòng cũng là chuyện bình thường.

Nhưng mà tại sao đứa bé này chỉ đề phòng ông ta mà không đề phòng thành chủ nhà ông ta, thậm chí đứa bé này còn dẫn người ra ngoài để thành chủ lặng lẽ rời khỏi.

Sự phân biệt đối xử này quá rõ ràng rồi.

Quản gia Trọng cũng chỉ lẩm bẩm lời này, thật ra thì ông ta cũng không hỏi thành chủ, bởi vì quản gia Trọng biết thành chủ tuyệt đối sẽ không trả lời câu hỏi như vậy.

Nhưng mà lại để quản gia Trọng không ngờ tới đó chính là giọng nói của ông ta vừa mới dứt thì thành chủ nhà ông ta liền trả lời: “Đúng vậy, cô bé biết, cô bé đều biết hết, đứa nhỏ này rất thông minh.


Quản gia Trọng kinh sợ, có chút ngơ ngác, nhưng mà trải qua chuyện hồi lúc nãy, quản gia Trọng cũng đã quen thuộc rồi: “Đúng vậy, đứa nhỏ này rất thông minh, rất nhạy bén, phản ứng cũng nhanh, không biết là con cái nhà ai mà lại dạy bảo tốt như thế.


“Ông ơi, bà ơi, bà cố ơi, cháu đang ở đây này.

” Quản gia Trọng vừa mới nói xong thì liền nghe thấy âm thanh của Đường Vũ Kỳ truyền tới.

Quản gia Trọng rất muốn biết rốt cuộc đứa bé này là con cái nhà ai, cho nên nhịn không được mà nhìn qua, sau đó liền nhìn thấy Đường Vũ Kỳ chạy đến trước mặt của ông cụ Đường và bà cụ Đường.

“Bé cưng, cháu chạy đi đâu vậy, hù chết bà cố rồi.

” Bà cụ Đường ngồi xổm xuống trực tiếp ôm Đường Vũ Kỳ vào trong lòng, mặc dù biết Viên phủ tương đối an toàn, nhưng mà Đường Vũ Kỳ đột nhiên lại không thấy đâu, thật sự hù bà sợ muốn chết đi được, đây chính là tâm can bé cưng của nhà họ Đường nhà bọn họ, tuyệt đối không thể xảy ra sơ suất gì.

.



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện