Cô ta không biết anh ta xảy ra chuyện gì, nên mấy ngày nay có chút lo lắng.
Bây giờ cuối cùng Bùi Dật Duy cũng gọi điện đến, cô ta sợ giống như lần trước sau khi gửi tin nhắn Bùi Dật Duy lại bạch vô âm tín.
“Tôi nhận điện thoại.
” Liễu Ảnh nắm chặt điện thoại, sau đó cầm điện thoại đi qua một bên.
Sau khi cách một khoảng, Liễu Ảnh mới ấn nút nghe.
Tư Đồ Không không ngăn cản cô ta, ngồi ở đó nhìn cô ta, anh ta biết cuộc điện thoại kia là ai gọi đến, điện thoại của người kia cô ta không ghi chú tên mà viết một chữ D.
Lần trước lúc số điện thoại này gửi tin nhắn đến, anh ta cũng đã phát hiện, D có lẽ là chỉ Duy trong Bùi Dật Duy.
Bây giờ Bùi Dật Duy gọi điện thoại đến, cô lại tránh anh ta để đi nhận điện thoại?
Sợ anh ta nghe thấy?
Có gì mà sợ anh ta nghe thấy.
Đồng tử của Từ Đồ Không từ từ chìm xuống hoàn toàn, khóe môi dường như hơi cong lên, chỉ là không thấy ý cười, chỉ thấy sự lạnh lùng.
Cô rất được!!
Bên kia, Liễu Ảnh đã nhận điện thoại, giọng nói của cô Ta đè xuống mấy phần: “Anh Dật Duy, anh có chuyện gì sao?”
Cô ta không biết tại sao Bùi Dật Duy lại đột nhiên gọi điện thoại cho cô ta, dù sao bình thường Bùi Dật Duy rất ít gọi điện thoại cho cô ta.
Hơn nữa mỗi lần Bùi Dật Duy gọi điện thoại cho cô ta đều có chuyện, về cơ bản đều là chuyện liên quan đến Nhã Thanh.
Cô ta vẫn biết Bùi Dật Duy thích Hàn Nhã Thanh, không, không chỉ là thích, Bùi Dật Duy yêu sâu đậm Hàn Nhã Thanh đến mức ngay cả tính mạng cũng có thể không cần.
Vì vậy, sự yêu thích của Liễu Ảnh với Bùi Dật Duy vẫn luôn được chôn sâu ở trong lòng, vẫn luôn che giấu rất tốt, rất tốt, từ trước đến nay chưa từng để lộ ra, cũng chưa từng nghĩ đến chuyện để lộ ra.
Nhưng, nếu như Bùi Dật Duy có chuyện gì, chắc chắn cô ta sẽ không thể không quan tâm.
“Liễu Ảnh, có thời gian không? Chúng ta gặp mặt.
” Bùi Dật Duy biết có một số chuyện trong điện thoại một hai câu không thể nói rõ được, mà chuyện anh ta muốn nói có nhất nhiều, cũng đều là chuyện rất quan trọng.
Anh ta cần gặp mặt để nói rõ với Liễu Ảnh.
“Gặp mặt?” Liễu Ảnh sững sờ, có chút bất ngờ, Bùi Dật Duy muốn gặp cô ta? Xảy ra chuyện gì sao?
Liễu Ảnh biết nếu như không xảy ra chuyện, Bùi Dật Duy tuyệt đối sẽ không gặp cô ta.
“Ừ, anh có chuyện muốn nói với em.
” Giọng nói của Bùi Dật Duy ở đầu bên kia điện thoại nghe có chút nặng nề, nhưng Bùi Dật Duy không nói cụ thể là chuyện gì.
“Lúc nào?” Liễu Ảnh lặng lẽ thở ra một hơi, cũng không ở trong điện thoại truy hỏi xem là chuyện gì, cô ta nghe ra giọng nói của Bùi Dật Duy có chút nặng nề, cô ta cảm thấy có lẽ là đã xảy ra chuyện gì vô cùng nghiêm trọng.
“Tối nay đi? Thời gian của anh không còn nhiều nữa, anh sợ không kịp.
” Cả ngày hôm nay Bùi Dật Duy làm xong tất cả mọi chuyện, anh ta định ngày mai đi đầu thú, dù sao bây giờ thi thể của Bùi Doanh vẫn còn ở trong biệt thự.
“Tối nay em có thời gian không?” Bùi Dật Duy nhận ra yêu cầu của mình có thể là quá đường đột, hơn nữa anh ta cũng nên cân nhắc đến thời gian của Liễu Ảnh.
“Cái gì mà thời gian của anh không còn nhiều? Cái gì mà không kịp? Xảy ra chuyện gì sao?” Lúc Liễu Ảnh nghe thấy lời nói của Bùi Dật Duy thì vô cùng kinh ngạc, cô ta hiểu Bùi Dật Duy, từ trước đến nay Bùi Dật Duy nói chuyện, làm việc đều rất thận trọng, anh ta chưa từng phô trương thanh thế, chưa từng cố ý nói loại chuyện mập mờ, nước đôi, vì vậy chắc chắn đã xảy ra chuyện vô cùng nghiêm trọng.
Liễu Ảnh lại nhớ đến chuyện mấy ngày nay Bùi Dật Duy hoàn toàn biến mất, trong lòng càng có một linh cảm không tốt.
“Nếu như em có thời gian, thì tối nay chúng ta gặp mặt.
” Mặc dù lúc này một mình Bùi Dật Duy ở trong văn phòng, nhưng có một số chuyện vẫn không tiện nói trong điện thoại, hơn nữa một hai câu cũng không nói rõ được.
“Ngày mai nói thì không kịp sao?” Liễu Ảnh âm thầm thở ra một hơi, không nhịn được hỏi một câu, câu này của cô ta