“Mẹ, con phải đi tìm Tư Đồ Không hỏi cho ra lẽ.” Liễu Ảnh nhấn mạnh một lần nữa, vì nhấn mạnh nên giọng nói của cô cao vút lên rõ ràng, câu nói được thốt ra chẳng khác gì tiếng gào thét.
Cô nhất định, nhất định phải hỏi cho rõ ràng.
Hơn nữa, nếu như không truy cứu đến cùng, cho dù cô muốn rời đi, Tư Đồ Không cũng sẽ không để cô đi.
Ngày hôm qua Tư Đồ Không đã nói rất rõ rồi, anh ta hành hạ cô năm năm vẫn chưa đủ, anh ta còn muốn hành hạ cô cả cuộc đời này.
Hận, thực sự rất căm hận.
Năm năm thanh xuân của cô, tấm thân trong sạch của cô, cộng thêm tính mạng của ba cô, như vậy còn chưa đủ sao?
Vậy mà Tư Đồ Không còn muốn tra tấn cô cả đời?
“Liễu Ảnh, còn đừng đi tìm anh ta, đừng đi hỏi anh ta, con qua bên này với mẹ đi.
Không, mẹ sẽ về với con, nhưng con không được làm gì cả.
Con chờ mẹ, nghe mẹ nói, con không được làm gì cả, chờ mẹ về với con...” Mẹ Liễu càng nghe càng hoảng hốt, bà biết bà không thể khuyên nhủ được con gái mình.
“Liễu Ảnh, chờ đến khi mẹ về với con rồi, con muốn làm gì thì mẹ sẽ cùng làm với con.” Giọng nói của mẹ Liễu mang theo vẻ kiên định.
Nếu đã không thể khuyên nhủ được, vậy thì bà sẽ cùng con gái đối mặt.
Bà cũng đã nhẫn nhịn năm năm rồi.
Vốn tưởng rằng, tất cả mọi chuyện đã kết thúc, gia đình họ có thể êm ấm trở lại.
Bà cũng chẳng mong muốn gì nhiều, chỉ cần hai đứa con của bà bình an là tốt rồi.
Thế nhưng, nhà Tư Đồ lại không chịu buông tha cho bọn họ.
Bà Tư Đồ nói cho Liễu Ảnh biết sự thật năm đó như vậy là muốn hại Liễu Ảnh của bà, cho nên bà không thể nhẫn nhịn được nữa.
Bà phải quay về, vì chuyện năm đó, bà phải quay về đòi lại công lý cho con gái của bà.
Nghe những lời mẹ nói, những giọt nước mắt của Liễu Ảnh lại rơi lã chã.
Cô hiểu ý của mẹ, nhưng cô không muốn mẹ lại dính líu vào chuyện này một lần nữa.
Liễu Ảnh đã đi theo Tư Đồ Không năm năm, đương nhiên cô biết anh ta có sức mạnh như thế nào.
Cô và mẹ hoàn toàn không thể đấu lại với Tư Đồ Không.
Bản thân cô có thể bất chấp tất cả, nhưng cô không thể để mẹ mình bị tổn thương.
“Liễu Ảnh, con nhất định phải nghe lời mẹ.
Thời hạn năm năm của con và Tư Đồ Không đã kết thúc rồi.
Nhớ kỹ, mấy ngày này con không được đi một mình đến tìm Tư Đồ Không.
Mọi chuyện cứ chờ mẹ về rồi tính tiếp.” Mẹ Liễu không biết bây giờ cô vẫn ở chung với Tư Đồ Không.
Bà cho rằng thời gian năm năm đã đáo hạn, Liễu Ảnh đã rời xa Tư Đồ Không rồi.
“Chuyện này có nhiều nguyên nhân