Người đàn ông này hẹp hòi vô cùng, trái tim cô chỉ có thể dành cho anh mà thôi.
Mặc dù đây cũng là một kiểu ngọt ngào
nhưng cần phải chú ý mọi lúc, lỡ như một ngày nào đó mất kiểm soát thì sao? Hàn Nhã Thanh nghĩ, cô nâng mặt Dương Tầm Chiêu lên...!
“Ngốc quá, anh đang nghĩ gì thế hả? Bùi Dật Duy và em cùng nhau lớn lên, bọn em không có mâu thuẫn nên đương nhiên tình cảm vẫn luôn ổn định.
Nếu nói hai người thật sự không có tình cảm gì với nhau thì chắc chắn là nói dối.
Nếu em lừa anh nói em không có tình cảm gì với anh ta, đối xử lạnh nhạt với anh ta, không quan tâm gì tới anh ta thì anh có tin không? Tình cảm của em đối với anh ta cùng lắm cũng chỉ là em coi anh ta như anh trai mà thôi, không có tình cảm dư thừa nào khác.
Bây giờ anh ta xảy ra chuyện, có thể giúp được chắc chắn em sẽ giúp, nhưng em đảm bảo em thật sự không có tình cảm nào khác với anh ta.” Hàn Nhã Thanh nghiêm túc nói, cô không chỉ muốn Dương Tầm Chiêu yên tâm mà còn muốn anh dần dân tin tưởng cô, chỉ cần anh tin tưởng cô thì cho dù sau này cô có tiếp xúc với người đàn ông khác anh cũng sẽ không tức giận, ít nhất là không thẹn quá hóa giận và nghi ngờ tình cảm giữa hai người.
Hàn Nhã Thanh muốn lâu dài, nhưng tính cách Dương Tầm Chiêu độc đoán, cuồng chiếm hữu như thế, không phải một sớm một chiều là có thể thay đổi được.
Đương nhiên Hàn Nhã Thanh cũng không muốn anh thay đổi, cô thích người đàn ông này, dù anh có thế nào cô cũng đều thích.
Tuy nhiên, một vài mâu thuẫn không cần thiết có thể tránh được thì nên tránh, hơn nữa hai người đều là hai cá thể riêng biệt, lẽ nào thật sự không tiếp xúc với người khác sao? Nếu vừa tiếp xúc với người ngoài đã tức giận, sau đó phải giải thích, vậy không mệt chết mới lạ đấy.
Cho nên, bây giờ cô phải xây dựng niềm tin giữa hai người, để trong bất kỳ tình huống nào Dương Tầm Chiêu cũng có thể tin tưởng cô.
Đây là mục tiêu quan trọng, lâu dài, nhưng Hàn Nhã Thanh cảm thấy nếu thật sự có thể làm được thì chắc chắn sau này hai người sẽ càng hòa hợp hơn.
Vì sự dịu dàng của Hàn Nhã Thanh mà tâm trí Dương Tầm Chiêu nhộn nhạo không yên, anh không khỏi đắm mình trong sự dịu dàng mang tên Hàn Nhã Thanh này.
Giờ phút này, anh cảm thấy lời của Hàn Nhã Thanh không hề chói tai, hơn nữa còn rất có lý.
Giữa cô và Bùi Dật Duy không thể không có chút tình cảm nào được, nếu Hàn Nhã Thanh dối lòng rằng giữa hai người không có gì thì chắc chắn anh sẽ nghi ngờ, thậm chí sẽ đi điều tra.
Bây giờ Nhã Thanh quang minh chính đại nói với anh, cô xem Bùi Dật Duy như bạn bè, vậy nên sự giúp đỡ cô dành cho anh ta chỉ là chuyện bạn bè làm vì nhau.
Như thế rất tốt! Không phải vì tư tình riêng mà chỉ là sự giúp đỡ bình thường giữa bạn bè với nhau, thậm chí Dương Tầm Chiêu còn nghĩ đến lúc