Cơ Vợ Thần Bí Muốn Chạy Đâu

Chủ Động Nói Rõ Mọi Chuyện


trước sau



Bùi Dật Duy luôn nghĩ như vậy, hơn nữa...!từ trước tới nay chưa từng hối hận!
Cũng may, hiện giờ Hàn Nhã Thanh rất hạnh phúc.

Dù hạnh phúc này không phải anh ta mang tới cho Hàn Nhã Thanh, Bùi Dật Duy cũng rất mãn nguyện.

Cuối cùng anh ta cũng có thể yên tâm rồi, Hàn Nhã Thanh đã tìm được chốn đi về của mình!
Mấy năm nay, Bùi Dật Duy ở bên cạnh Hàn Nhã Thanh, nhìn cô từng bước từng bước tới gần Dương Tầm Chiêu.

Hai người từng chút từng chút một thấu hiểu lòng nhau, từng bước từng bước tu thành chính quả.

Anh ta thật sự mừng thay Hàn Nhã Thanh.

Hơn nữa lúc này hai người chắc chỉ còn thiếu bước nhận giấy đăng ký kết hôn, tổ chức một hôn lễ thôi! Đáng tiếc… bản thân hiện giờ ở trong ngục tù, chỉ sợ không thể thấy được hôn lễ của Hàn Nhã Thanh.

Bùi Dật Duy có chút mất mát.

Hàn Nhã Thanh biết trong chốc lát không thể khiến Bùi Dật Duy từ bỏ mình.

Cô cũng không cưỡng cầu, ngược lại đổi chủ đề: “Hay là, em nhận anh là anh trai thật luôn nhé? Sau này, Vũ Kỳ và Minh Hạo sẽ gọi anh là cậu.”
“Có thể sao?” Bùi Dật Duy có chút không dám tin.

Hóa ra, những gì Hàn Nhã Thanh nói đều là thật, cô thật sự xem anh ta là anh trai, dù cho giữa hai người không có tình yêu, cũng có thể trở thành người thân sao? Vũ Kỳ và Minh Hạo, Bùi Dật Duy nghĩ tới hai đứa bé liền cảm thấy đáy lòng mềm nhũn, con của Nhã Thanh, anh ta thật sự rất thích!
“Đương nhiên là được rồi!” Hàn Nhã Thanh bị giọng điệu của Bùi Dật Duy chọc cười, anh ta đang nghi ngờ cái gì vậy? “Em xem anh là anh trai, Vũ Kỳ và Minh Hạo đương nhiên chính là cháu trai cháu gái của anh rồi, không phải nên gọi anh là cậu sao?”
Hốc mắt Bùi Dật Duy có chút đỏ lên.

Anh ta tưởng rằng sau này sẽ cô độc một mình.

Bây giờ có Hàn Nhã Thanh làm em gái, còn có Vũ Kỳ và Minh Hạo, sau này anh ta có thể danh chính ngôn thuận đi thăm họ rồi! Nhã Thanh, quả nhiên là đang nghĩ cho anh ta phải không?
“Có điều, anh phải cố gắng giảm án, em không muốn anh trai em, cậu của con em ở trong tù mãi đâu.” Hàn Nhã Thanh nói đùa.
“Được! Anh nhất định sẽ cố gắng!” Có động lực kiên trì, có chuyện muốn làm, cảm giác Bùi Dật Duy mang đến cho người khác trong nháy mắt đã thay đổi, không còn sa sút nữa, thay vào đó là sự bình tĩnh và cứng cỏi.
Hàn Nhã Thanh nghĩ tới chuyện sau này mình muốn làm, quyết định hỏi ý kiến Bùi Dật Duy một chút, cô cân nhắc mở miệng: “Chuyện anh giết người bị truyền lên mạng, bây giờ, có vẻ như tất cả mọi người đều biết anh giết người, nhưng không biết nguyên nhân vì sao, em muốn nói ra vài sự thật, anh thấy được không?”
Bùi Dật Duy do dự, nếu có thể, anh ta không hy vọng bất kỳ ai biết chuyện này.

Nhưng rõ ràng là không thể, hiện giờ, anh ta không muốn chuyện này tới tay Hàn Nhã Thanh.

Bàn tay cô quá sạch sẽ, không nên đụng phải những chuyện dơ bẩn này.
“Thật ra chuyện này khá nhạy cảm, em nghĩ chỉ nói ra chuyện anh bị bỏ thuốc thôi, những chuyện khác đều không nói, anh thấy sao?” Hàn Nhã Thanh biết, thân phận của mình đặc biệt.

Chuyện lúc trước của cô và Dương Tầm Chiêu cũng bị làm náo loạn, ồn ào.

Nhưng trong mắt đa số người, bản thân cô cũng xem như là phụ nữ đã có chồng.

Dù không phải thì cũng không thể cắt đứt quan hệ với Dương Tầm Chiêu.

Nếu như cô và Bùi Dật Duy lại dây dưa, chỉ sợ là sẽ khiến càng thêm nhiều người suy đoán lung tung nhân phẩm của Bùi Dật Duy có vấn đề, hoặc là muốn xen vào chuyện tình cảm của cô.

Dù sao thì, mọi người đều không biết nguyên nhân cô và Dương Tầm Chiêu chưa đăng ký kết hôn, Hàn Nhã Thanh không muốn dây cà ra dây muống, có thể giảm bớt những phiền phức không đáng có thì cố gắng giảm bớt, đơn giản nhất có thể.
Bùi Dật Duy mím chặt môi, chuyện này, nếu như thật sự bị tất cả mọi người biết, anh ta vẫn có chút không muốn.


Mất mặt là một chuyện, quan trọng hơn là, chỉ sợ mọi người không thể chấp nhận chuyện một người đàn ông bị bỏ thuốc, bị làm nhục.

Anh ta sợ chuyện sẽ lớn thêm, Hàn Nhã Thanh cũng bị liên lụy vào.
Hàn Nhã Thanh đợi Bùi Dật Duy trả lời, dư luận có thể bị dẫn dắt, huống hồ, làm gì có ai muốn bị ép buộc đâu chứ? Chỉ cần lợi dụng tâm lý cộng đồng của mọi người, để dư luận hướng về phía Bùi Dật Duy là không khó.

Như vậy, lúc phán quyết giảm hình phạt, mọi người cũng sẽ dễ dàng chấp nhận hơn một chút.
Lúc này, Hàn Nhã Thanh rất muốn biết ai đã lan truyền chuyện này ra ngoài! Vốn dĩ chuyện này sẽ không phiền phức như vậy, chỉ cần tìm ra chứng cứ có lợi là được.

Hiện giờ lại phải khiến quần chúng hiểu được một phần mấu chốt của sự việc, phức tạp hơn không ít.

Người thích ác ý phỏng đoán người khác ngày càng nhiều, chỉ cầm kích động một chút là lại khiến dư luận tranh cãi, thật sự phải tốn không ít tâm tư.
“Nhã Thanh, chuyện này tạm thời em đừng lo, anh sẽ nói thẳng với cảnh sát, bây giờ tranh luận trên mạng quá nhiều, cảnh sát suy xét rồi sẽ chủ động công khai, anh nghĩ, nếu là cảnh sát, chắc chắn sẽ khiến người ta tin tưởng hơn so với bọn em.” Bùi Dật Duy bình tĩnh nói, anh ta không muốn Hàn Nhã Thanh nhúng tay vào chuyện này, hơn nữa chuyện bên trong, anh ta càng không muốn nói nhiều.

Hiện giờ Bùi Doanh đã chết, rất nhiều chuyện không còn ý nghĩa, nếu như anh ta muốn cố gắng giảm án thì tự mình lên tiếng là tốt nhất.
“Được!” Hàn Nhã Thanh gật đầu,

cô cũng từng nghĩ tới mặt này, không có gì bất ngờ xảy ra sẽ mời cảnh sát ra mặt nói rõ chuyện này, bây giờ Bùi Dật Duy đồng ý nói, cô cũng không cần nhúng tay nhiều.
“Anh yên tâm, em sẽ tìm luật sư chuyên nghiệp giúp, nhất định sẽ cố gắng để được án phạt thấp nhất.” Hàn Nhã Thanh nghiêm túc nói.
“Được!” Bùi Dật Duy cười nhạt, cũng may, Hàn Nhã Thanh luôn ở bên anh ta, khiến anh ta cảm thấy ấm áp.
Bên ngoài truyền tới tiếng gõ cửa, Hàn Nhã Thanh biết như vậy là nhắc nhở họ đã hết giờ, cô đứng lên, nhìn Bùi Dật Duy bằng ánh mắt kiên định: “Anh nhất định phải cố gắng giảm án, chúng em đều đang đợi anh.”
Bùi Dật Duy nghiêm túc gật đầu, để khiến Hàn Nhã Thanh yên tâm, anh ta còn cố ý ra vẻ cười nhẹ nhàng: “Chuyện anh trai đồng ý với em, có bao giờ không làm được đâu.”
Hàn Nhã Thanh nghe được xưng hô này, mỉm cười nói: “Em tin anh!”
Nói rồi cô chủ động mở cửa, nói một tiếng cảm ơn với cảnh sát bên ngoài, dặn dò họ chăm sóc Bùi Dật Duy cho tốt.
Cảnh sát cũng gật đầu: “Cô yên tâm, chuyện của Bùi Dật Duy, phía chúng tôi nhất định sẽ xử lý công bằng, vốn dĩ là anh ấy chủ động tới đầu thú, thái độ tốt, chỉ cần lỗi sai không chủ yếu nghiêng về phía anh ấy thì giảm án chắc là không vấn đề gì.”
“Vậy thì tôi yên tâm rồi: “Hàn Nhã Thanh mỉm cười, rời khỏi nơi này.
Cảnh sát đi vào phòng, Bùi Dật Duy chủ động nhắc tới: “Chuyện này, tôi muốn nói rõ ràng chút được không?”
Cảnh sát không ngờ chỉ trong một tiếng đồng hồ nói chuyện đã khiến Bùi Dật Duy thay đổi lớn như vậy, giật mình nhìn anh ta, sau khi phản ứng lại thì liên tục nói: “Đương nhiên, đương nhiên!” Anh ta còn nhớ lúc Bùi Dật Duy vừa đến, lòng lạnh như tro, dáng vẻ như muốn mặc kệ tất cả, không muốn để ý điều gì, giống như chỉ đợi có phán quyết thôi vậy.

Anh ta làm cảnh sát bao nhiêu năm qua, hình như chưa từng gặp qua người chờ chết như vậy.

Bất ngờ qua đi còn cảm thấy không thể tin nổi, tưởng rằng Bùi Dật Duy đã tuyệt vọng tột cùng, hoặc chuyện này không còn chút cơ hội chuyển biến nào nữa!
Ai ngờ hiện giờ lại đột nhiên thay đổi cảm xúc như vậy, mà tinh thần có vẻ trong nháy mắt tốt lên không ít… khác biệt giữa người một lòng chờ chết với người quyết tâm muốn sống thật sự là quá lớn, liếc mắt một cái là có thể nhìn ra!
Bùi Dật Duy nghĩ thông rồi, anh ta còn muốn sống tiếp.


Hơn nữa, Hàn Nhã Thanh cũng cho anh ta động lực tiếp tục sống, chuyện này nếu như nhất định phải nói, anh ta cũng phải tự mình nói ra, không liên lụy tới Hàn Nhã Thanh.

Vì vậy, lần này khi cảnh sát hỏi, anh ta rất thẳng thắn nói ra mọi chuyện, có điều giấu đi một phần bên trong liên quan tới Hàn Nhã Thanh.

Bùi Dật Duy nói ra chuyện Bùi Doanh bỏ thuốc anh ta, ép anh ta phát sinh quan hệ cùng, còn nói chuyện Bùi Doanh không phải con gái nhà họ Bùi, rồi cả chuyện mẹ cô ta tính toán để họ cùng tiến vào nhà họ Bùi.

Khi Bùi Dật Duy khi nói, không mang theo quá nhiều cảm xúc cá nhân, giống như đang tự thuật một chuyện không liên quan tới mình.

Cảnh sát nghe vậy cảm xúc trong lòng lẫn lộn, không ngờ đằng sau án mạng giết người lại có nhiều ẩn tình như vậy.

Nhà họ Bùi cũng là gia đình giàu có, họ không biết có bao nhiêu mặt tối bên trong, chỉ là lúc này thấy được bề nổi của tảng băng chìm cũng khiến họ khó mà chấp nhận được.

Nếu như không hiểu sai thì ba Bùi đã bị người ta gạt, bị cắm sừng, còn nuôi con gái thay người ta suốt hai mươi năm.

Cô con gái này còn luôn biết mà vẫn nghiễm nhiên hưởng lợi nhà họ Bùi, đã không biết ơn thì thôi đi lại còn phát điên bỏ thuốc con trai nhà họ Bùi, cưỡng ép phát sinh quan hệ, hủy hoại đứa con trai này! Nếu là người bình thường, chỉ sợ dù chỉ là một chuyện trong này thôi cũng không thể chịu nổi rồi ấy chứ?
Mà Bùi Dật Duy, trong nháy mắt biết rõ tất cả mọi chuyện, không thể bình thường mà chấp nhận mọi thứ.

Cảnh sát cũng có thể hiểu được cho Bùi Dật Duy, cả tâm sinh lý đồng thời bị tổn thương.

Sau khi giết người e là đã nhanh chóng suy nghĩ cẩn thận, lập tức xử lý mọi chuyện, ngày hôm sau chủ động tới đầu thú.

Tốc độ và phương pháp xử lý này sợ là cách tốt nhất có thể nghĩ tới rồi.

Hơn nữa, cách giải quyết của Bùi Dật Duy, không nói ra được sai lầm, đủ để chứng minh sự ưu tú của anh ta..



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện