CHƯƠNG 1948
“Cuối cùng con cũng có thể danh chính ngôn thuận buông bỏ Tư Đồ Không rồi.” Liễu Ảnh giải thích, cô mềm lòng là vì đứa bé này, cũng vì mềm lòng nên mới khiến bản thân do dự, hiện giờ thì không cần nữa, Tư Đồ Không từ bỏ rồi, cô cũng có thể buông tha cho bản thân, đặt hết tâm tư lên đứa bé, sau đó có thể giảm bớt gánh nặng tâm lý của mình.
Mẹ Liễu nhìn Liễu Ảnh, dường như bà chưa từng hiểu cô vậy. Bà tưởng rằng Liễu Ảnh đã có thể hoàn toàn chấp nhận Tư Đồ Không rồi, nhưng không phải, đối với Tư Đồ Không, Liễu Ảnh mãi mãi mang theo chút kháng cự. Bà cho rằng, ít nhất Liễu Ảnh sẽ đau lòng, nhưng con gái ở trước mặt bà, vẻ mặt rất thản nhiên, thậm chí còn mang theo ý cười, giống như hoàn toàn không cảm thấy đau lòng vậy.
Mẹ Liễu do dự, hoài nghi, bà lại cảm thấy, ngay cả Liễu Ảnh mà bản thân cũng chưa từng hiểu rõ, giống như bèo trôi nước chảy vậy.
“Là thỏa hiệp ạ.” Liễu Ảnh thấy vẻ mặt lo lắng của mẹ Liễu liền giải thích: “Thời gian qua, con luôn thử thỏa hiệp, thỏa hiệp với Tư Đồ Không, thỏa hiệp với chính mình.” Liễu Ảnh nói, cô không còn phủ nhận cảm giác của bản thân nữa, cô thích Tư Đồ Không, thế nên, cô chỉ đơn giản là thuận theo cảm xúc này mà bước tới từng chút từng chút một, nhưng hiện giờ đã không còn cơ hội nữa, Tư Đồ Không từ bỏ rồi, bản thân cô cũng vậy.
Mẹ Liễu không nói gì, chuyện tình cảm, sao bà có thể nói nhiều? Mẹ Liễu muốn cho Tư Đồ Không một cơ hội, bà nhìn Liễu Ảnh, muốn nói lại thôi: “Thật ra… Tư Đồ Không cậu ta…”
“Mẹ, mẹ không cần nói nhiều, lựa chọn của Tư Đồ Không, đương nhiên là đã suy nghĩ kỹ, nếu anh ta đã quyết định thì sẽ không dễ dàng thay đổi đâu.” Liễu Ảnh thở dài rồi đi vào phòng. Mệt thật đấy, vì sao con người phải để ý nhiều chuyện như vậy chứ? Nếu không có nhiều mối quan hệ phức tạp như vậy thì tốt biết bao?
Sau khi đi khỏi đó, Tư Đồ Không như bổ nhào lên xe. Vừa rồi ở cạnh Liễu Ảnh, anh đã phải dùng hết mọi sức lực.
“Sếp!” Trợ lý đặc biệt Giang vội vàng đỡ anh. Thật là! Anh ta không nên để tổng giám đốc đi một mình mới phải, rõ ràng bác sĩ đã dặn dò, hiện giờ tình hình của tổng giám đốc rất không tốt, nếu quá sức có khả năng sẽ gặp nguy hiểm.
Nhưng, đã như vậy rồi mà tổng giám đốc còn tới tìm cô Liễu, còn không phải vì bảo cô an ủi mình mà là vì cắt đứt quan hệ. Trong lòng trợ lý đặc biệt Giang vô cùng bất bình, đặc biệt là khi biết ba Liễu Ảnh có liên quan tới cái chết của chủ tịch thì lại càng thêm khó chịu. Tổng giám đốc hoàn toàn không cần hạ thấp chính mình như vậy, món nợ trước đây của hai người, từ lâu
Phải biết hôm qua tổng giám đốc giúp cô chắn hết mọi thương tích, khi xử lý vết thương trên người, chính bác sĩ cũng còn thấy run rẩy trong lòng. Điều khiến người ta lo lắng hơn là, có vài vết thương quá sâu, hoàn toàn không có cách giải quyết, sẽ dẫn tới một số biến chứng, cần phải quan sát một thời gian dài ở bệnh viện mới được.
Lúc ấy bác sĩ đặc biệt dặn dò, tuyệt đối không thể di chuyển lung tung, không thể có cảm xúc quá kích, hiện giờ ra ngoài một chuyến, đã loạn hết cả lên rồi.
Trợ lý đặc biệt Giang nhìn Tư Đồ Không đang hôn mê trên xe, vẻ mặt cực kỳ hoảng loạn. Nếu như xảy ra chuyện gì, dù anh ta có bỏ mạng cũng không đền nổi đâu. Nhưng người trước mặt là cấp trên của mình, bản thân không thể từ chối yêu cầu của anh, chỉ hy vọng bây giờ trở lại bệnh viện sẽ không xảy ra việc gì.
Run sợ suốt dọc đường, sau khi người trong viện biết Tư Đồ Không rời khỏi thì đã sớm chuẩn bị ổn thỏa. Bà Tư Đồ thấy Tư Đồ Không hôn mê được đưa vào, cả người toàn là máu, nước mắt lập tức tuôn ra, nhào tới bên người Tư Đồ Không, nhưng chưa tới gần đã bị bác sĩ chặn lại, đẩy thẳng Tư Đồ Không vào phòng phẫu thuật.
“Cậu nói đi, có phải Tư Đồ Không lại đi tìm người phụ nữ kia không?” Bà Tư Đồ nổi giận đùng đùng nói với trợ lý đặc biệt Giang, vừa rồi hai mắt đẫm lệ, hiện giờ đã trợn trừng cả lên. Bà ta không vừa ý Liễu Ảnh chút nào cả. Lúc trước Tư Đồ Không giúp cô ta tránh tai nạn xe một lần còn chưa đủ, giờ còn trực tiếp khiến Tư Đồ Không gặp tai nạn xe nghiêm trọng như vậy nữa. Cô ta chính là tai họa!
“Vâng, tổng giám đốc tới tìm cô Liễu.” Trợ lý đặc biệt Giang thành thật nói. Hiện giờ, trừ cô Liễu ra, còn ai đáng để tổng giám đốc không màng nguy hiểm đi ra ngoài chứ?
“Nó tới đó làm gì?” Bà Tư Đồ oán hận hỏi. Có chuyện gì không thể để sau này hẵng nói được sao! Hiện giờ tình hình của nó thế nào nó không biết chắc? Nếu như có chuyển biến xấu thì có thể mất cả mạng. Nó không biết sao? Lúc này còn dám đi tìm Liễu Ảnh! Liễu Ảnh quan trọng hơn mạng sống của nó sao?
Trợ lý đặc biệt Giang không muốn nói, nhưng nhìn dáng vẻ của bà Tư Đồ, biết bản thân không nói không được, do dự một lát: “Tổng giám đốc tới nói với cô Liễu, hai người họ dừng lại tại đây, sau này sẽ không còn quan hệ gì nữa.”