Cơ Vợ Thần Bí Muốn Chạy Đâu

Ba ruột của bé con (3)


trước sau

Xem ra sự việc của 5 năm trước cô nên điều tra một chút.

Đã hơn năm năm rồi, năm năm qua cô cũng chưa từng đi điều tra, thật ra là cô lo lắng sẽ bị người đàn ông năm đó phát hiện.

Năm đó, cô đã từng đánh nhau với người đàn ông đó, cô biết người đàn ông đó rất lợi hại và cũng biết sự ngông cuồng và bá đạo của anh.

Cô không muốn người đàn ông đó tìm được mình, đặc biệt là sau khi sinh hai cục cưng.

Đúng vậy, cô lo lắng người đàn ông đó sẽ cướp đi hai cục cưng của cô.

Nhưng bây giờ con đã lớn rồi, con cái muốn gặp ba, cô không thể ích kỷ ngăn cản.

Mặc dù cô rất lo lắng, mặc dù rất bất đắc dĩ, mặc dù thật ra trong lòng cô không muốn, nhưng cô vẫn đồng ý.

Bên ngoài phòng bệnh, Đường Bách Khiêm nghe thấy cuộc đối thoại giữa hai mẹ con, anh ta chậm rãi dựa vào tường, hai mắt dần trở nên có chút phức tạp.

Anh ta đột nhiên phát hiện ra, anh ta ở bên cạnh cô nhiều năm như vậy, nhưng đến cuối cùng lại chẳng có được gì cả.

Trái tim Hàn Nhã Thanh, anh ta không có được, anh ta vốn tưởng rằng hai đứa nhỏ sẽ thân nhất với anh ta nhất, nhưng bây giờ xem ra trong lòng hai đứa nhỏ, ba ruột quan trọng hơn anh ta rất nhiều.

Đường Bách Khiêm từ từ bóp điếu thuốc trong lòng bàn tay, bóp mạnh cho đến khi điếu thuốc bị nghiền nát hoàn toàn.

Lúc này, anh ta đột nhiên cảm thấy mọi thứ mình làm dường như trở thành chuyện cười.

Anh ta cố găng hết sức sắp xếp tất cả mọi chuyện, nhưng kết quả lại...

Anh ta biết bây giờ Dương Tầm Chiêu đang điên cuồng tìm cô ở nước M, anh ta sẽ không để cho Dương Tầm Chiêu tìm được cô, tuyệt đối không, cho dù trong lòng cô không có anh ta thì anh ta cũng không muốn buông tay, không thể buông tay.

Tất cả những gì anh ta đã trả giá khiến anh ta không còn cách nào để buông tay được nữa!!

Đường Bách Khiêm không vào phòng bệnh mà nhanh chóng rời đi.

Nước M.

“Ông chủ, không tìm được người, cũng không tìm thấy đàn em của Đường Bách Khiêm. Đường Bách Khiêm đã rút lui rất sạch sẽ.” Chương Bình thấy bộ dạng của Dương Tầm Chiêu lúc này thì rất sợ hãi, nhưng mà chuyện này anh ta không thể không báo cáo.

Trên mặt Dương Tầm Chiêu cũng không có quá nhiều bất ngờ, ngay từ lúc không tìm thấy ai ở căn cứ đầu tiên thì Dương Tầm Chiêu đã đoán được kết quả sẽ như vậy.

Đường Bách Khiêm thật sự đã vì cô mà vứt bỏ tất cả hang ổ của mình, tốt, rất tốt.

“Hang ổ của Đường Bách Khiêm, nơi có thể nổ được thì cho nổ, nơi không thể nổ được thì tiếp quản nó.” Môi Dương Tầm Chiêu khẽ câu lên một nụ cười lạnh lùng. Đường Bách Khiêm muốn đấu với anh, vậy hãy chuẩn bị trả giá cho mọi thứ đi.

Anh biết hang ổ của Đường Bách Khiêm đều ở nước M, những nơi khác không có thế lực của Đường Bách Khiêm.

Khóe môi Chương Bình khẽ giật giật, ông chủ thật sự đủ tàn nhẫn, đây là muốn dồn người ta vào chỗ chết sao!!

"Còn nữa, cho người hack tài khoản của Đường Bách Khiêm..." Hai mắt Dương Tầm Chiêu nheo lại, ý cười nơi đáy mắt khiến người ta rợn tóc gáy.

Nếu tài khoản bị hack thì tiền trong tài khoản sẽ tự nhiên sẽ...

Anh thực sự muốn đẩy Đường Bách Khiêm vào chỗ chết.

Cho dù Đường Bách Khiêm có lợi hại hơn nữa thì cũng không mạnh bằng thế lực của Dương Tầm Chiêu được.

"Bên cạnh Đường Bách Khiêm có một cao thủ máy tính tên là Mộ Dung Tri. Lôi Bạch đã từng đấu với anh ta, kết quả anh ta không phải là đối thủ của Mộ Dung Tri, vì vậy tôi e rằng chuyện này sẽ khó xử lý." Chương Bình suy nghĩ một chút rồi nói, anh ta còn trả lời một cách cẩn thận, Mộ Dung Tri quá lợi hại, vê mặt máy tính không có ai là đối thủ của Mộ Dung Tri.

Cho nên, chuyện ông chủ nói, bọn họ rất khó làm được.

Chương Bình vốn tưởng ông chủ nghe xong tin này sẽ tức giận, tức giận vì bọn họ không có bản lĩnh bằng người ta, nhưng Dương Tầm Chiêu lại đột nhiên bật cười: "Phải không? Vậy thì sẽ chơi ác hơn”

Anh tin những gì Chương Bình nói, vì anh đã từng thấy qua sự lợi hại của Mộ Dung Tri rồi.

Lần đó tại đồn cảnh sát, anh không chặn được Hàn Nhã Thanh, sau khi trở về, Hàn Nhã Thanh nói đi trung tâm thương mại mua quần áo, sau đó anh bảo thư ký Lưu kiểm tra
camera giám sát, còn thật sự tra được video Hàn Nhã Thanh trong trung tâm thương mại.

Lần trước, lúc đuổi theo xe của Đường Bách Khiêm, anh đã bảo Tịch Xuyên kiểm tra camera giám sát nhưng lại không tra được bất kỳ thứ gì.

Vì vậy, anh đã sớm biết bên cạnh Đường Bách Khiêm có một cao thủ máy tính.

Điều mà Dương Tầm Chiêu nói càng ác hơn, chính là không cần hách, không cần hắc hóa mà chỉ cần trực tiếp phong tỏa tài khoản của Đường Bách Khiêm.

Những chuyện Đường Bách Khiêm làm đã đắc tội không ít các thế lực lớn, cho nên đối phó với Đường Bách Khiêm ở nước M thực sự không khó.

Trong vòng một giờ, tất cả tài khoản của Đường Bách Khiêm đều bị đóng băng.

Đường Bách Khiêm cũng rất nhanh nhận được tin tức, trên mặt Đường Bách Khiêm càng thêm tàn nhẫn, cũng có thêm vài phần quỷ dị.

Dương Tầm Chiêu thực sự rất tàn nhẫn, nhưng cho dù Dương Tâm Chiêu tàn nhẫn đến đâu, có anh ta ở đây, Dương Tầm Chiêu cũng đừng mơ tìm được Hàn Nhã Thanh.

Trước khi làm mọi chuyện thì anh ta đã sớm chuẩn bị cho những chuyện tồi tệ nhất. Anh ta rời đi, tương tự với việc anh ta vứt bỏ tất cả mọi thứ ở nước M. Anh ta thậm chí còn ra lệnh cho tất cả mọi người không nhận bất kỳ nhiệm vụ nào, nhiệm vụ trong tay cũng phải giải quyết càng sớm càng tốt.

Cho dù Dương Tầm Chiêu có lật tung cả nước M thì cũng không thể tìm thấy Hàn Nhã Thanh, bởi vì Hàn Nhã Thanh vốn không ở nước M.

Giờ đây, anh ta và tất cả đàn em của anh ta đã rút lui toàn bộ rồi, không còn liên lạc gì với bên ngoài nữa.

Vì vậy, cho dù Dương Tầm Chiêu có lợi hại đến đâu cũng không thể tìm được anh ta.

Cho dù Dương Tầm Chiêu có đóng băng tài khoản của anh ta thì Đường Bách Khiêm cũng không chết đói, sau ngần ấy năm lăn lộn, nếu ngay cả chuyện này cũng không giải quyết được thì anh ta không phải là Đường Bách Khiêm.

Trong bệnh viện.

Nhạc Hồng Linh vào phòng bệnh, không thấy Đường Bách Khiêm, cô ấy sửng sờ một chút, nhưng cũng không nói nhiều, chỉ nhìn Đường Minh Hạo, cười nhẹ: "Bé Hạo cảm thấy thế nào rồi?"

“Tốt hơn rồi, không còn thấy đau nữa.” Trên mặt Đường Minh Hạo cũng nở một nụ cười nhẹ.

“Ừm, mẹ đến liền khác liền nhỉ, vẫn là thân với mẹ nhất” Nhạc Hồng Linh cố ý trêu chọc.

“Mẹ Hồng Linh cũng thân mà” Đường Minh Hạo chưa kịp nói thì Đường Vũ Kỳ đã nhanh chóng trả lời.

“Ôi chao, cái miệng của bé Kỳ nhà ta thật ngọt nha.” Nụ cười trên mặt Nhạc Hồng Linh đậm hơn một chút, cô ấy không nhịn được ôm Đường Vũ Kỹ vào lòng.

“Chị Hồng Linh, cảm ơn chị.” Hàn Nhã Thanh biết lúc cô không ở đây, hai cục cưng của mình đều là do một tay Nhạc Hồng Linh chăm sóc, cô rất biết ơn Nhạc Hồng Linh.

“Cần nói mấy thứ này với chị sao?” Nhạc Hồng Linh nhàn nhạt nhìn cô một cái, sau đó ngôi vào cái ghế bên cạnh.

Hai mắt Nhạc Hồng Linh khẽ cụp xuống, lộ ra chút cảm xúc phức tạp, vốn dĩ cô ấy gọi điện cho Hàn Nhã Thanh, bảo Hàn Nhã Thanh quay lại vì đau lòng cho Minh Hạo.

Nhưng cô ấy thật sự không ngờ sau này lại xảy ra nhiều chuyện như vậy,

Cô ấy không nghĩ Đường Bách Khiêm đã sắp xếp mọi thứ từ lâu.

Sau khi Nhạc Hồng Linh gọi cho Hàn Nhã Thanh xong, Đường Bách Khiêm đã chuyển viện cho Minh Hạo, sau đó Đường Bách Khiêm cho mọi người rút lui khỏi nước M. Đường Bách Khiêm ở lại một mình đợi Hàn Nhã Thanh.

Lúc Hàn Nhã Thanh đến nước M, Đường Bách Khiêm đi đón cô. Sau khi Đường Bách Khiêm giả vờ đưa Hàn Nhã Thanh trở lại căn cứ, mới nói với Hàn Nhã Thanh, Đường Minh Hạo đã chuyển viện.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện