Cơ Vợ Thần Bí Muốn Chạy Đâu

"Nếu Tầm Chiêu chưa biết chuyện này, mà chúng ta nói cho Tầm Chiêu biết thì chuyện này sẽ khá đơn giản, nhưng nếu T


trước sau

Bà cụ Dương biết việc phiền phức hơn bà tưởng, dù sao cũng là cháu trai ruột của bà, bà sẽ đau lòng.

"Đợi đến khi bọn họ muốn tái hôn thì đã muộn rồi, việc này nhất định phải nhanh chóng giải quyết. Hừ, nó tưởng tôi dọa nó sao, từ hôm nay trở đi, tôi sẽ tuyệt thực, nếu nó không chịu kết hôn, tôi sẽ nhảy lầu cho nó xem. Còn nữa, gọi Bạc Vệ trở về, xem nó có nghe lời của Bạc Vệ hay không? Xem nó có quan tâm đến sống chết của Bạc Vệ hay không?" Khi nói những lời này, vẻ mặt của ông cụ Dương có chút doạ người, nhìn đúng là không giống như nói bừa.

Trong phòng, Trác Hiểu Lam nghe thấy ông cụ nói vậy, ánh mắt hơi trầm xuống. năm đó, ông cụ có thể ép mẹ của Dương Tầm Chiêu không thể không rời đi, không thể không tách khỏi Dương Tầm Chiêu, thủ đoạn đó chắc chắn không phải ác độc bình thường.

Nếu giờ đây ông cụ lại ép bức 

"Ừ, sau khi trở về tôi lập tức sai người đón Bạc Vệ trở về, bà cũng mau tính toán chuyện kết hôn của Tầm Chiêu đi." Ông cụ Dương trong lòng đã quyết, rõ ràng không hề có ý định thương lượng.

Lúc đầu, bà cụ Dương cũng không thích Hàn Nhã Thanh, nhưng nghĩ đến bà không thể thay đổi quyết định của Dương Tầm Chiêu, lại vì biểu hiện của Hàn Nhã Thanh ở nhà họ Cố, bà biết Hàn Nhã Thanh cũng không hề ngu ngốc, nên bà còn định mắt nhắm mắt mở tha thứ cho chuyện này.

Nhưng Hàn Nhã Thanh lại không thể sinh con, nếu Tầm Chiêu cưới cô thì đời này lại không thể có con, không thể làm cha, nhà họ Dương bọn họ sẽ phải tuyệt tự.

Vì vậy, lần này, bà cụ Dương cũng không hề phản đối cách làm của ông cụ Dương.

Sau khi hai người rời đi, Trác Hiểu Lam mới đứng dậy, từ từ đi ra, ánh mắt cô ta dừng lại trên sổ khám bệnh nằm trên bàn, âm thầm thở dài một hơi.

Tại phòng làm việc của tổng giám đốc Dương thị.



Sau khi cúp điện thoại, sắc mặt Dương Tầm Chiêu trở nên hết sức u ám, thậm chí có chút kinh khủng.

Lúc trước, anh nhờ Trác Hiểu Lam xem tình hình của Hàn Nhã Thanh còn có cách gì hay không, chắc vừa có kết quả thì đúng lúc bị ông cụ nhìn thấy.

Chỉ là, Trác Hiểu Lam luôn làm việc cẩn thận, tại sao lại sơ suất như vậy được?

Giờ ông cụ đã biết tình hình của Hàn Nhã Thanh rồi, không biết sẽ gây ra chuyện gì nữa.

Ông cụ thế nhưng chuyện gì cũng có thể làm ra, độc ác, vô lại, chỉ cần có tác dụng, ông cụ đều sẽ dùng.

Thử hỏi, thiên hạ có người mẹ nào sẵn lòng tách khỏi con mình, nhưng năm đó mẹ đã bị ông cụ kiên quyết ép đi.

Có thể thấy được thủ đoạn của ông cụ độc ác cỡ nào.

Năm đó, nếu mẹ còn có một chút biện pháp thì đã không rời khỏi thành phố A, sẽ không rời khỏi anh.

Năm đó thậm chí mẹ đã đồng ý với ông cụ Dương không gặp mặt con trai ruột mình nữa, rất khó đoán ra năm đó rốt cuộc ông cụ Dương đã làm gì mới khiến mẹ đồng ý điều kiện như vậy.

Năm đó anh mới chín tuổi, nên có một số việc không biết hết được, nhưng chỉ cần anh có thể nhìn thấy ông cụ Dương làm những chuyện đó, cũng đủ khiến lòng anh nguội lạnh.

Hôm nay, ông cụ Dương đã biết chuyện Hàn Nhã Thanh không thể sinh con, vì ép anh chia tay với Hàn Nhã Thanh, sợ là sẽ gây ra chuyện ác hơn năm đó.

Nếu ông cụ Dương quang minh chính đại thì anh lại không sợ, anh chỉ sợ ông cụ dùng những thủ đoạn vô lại đó, lấy cái chết ép bức thực ra là nhẹ, chỉ sợ...

Mà dù thế nào, anh vẫn là người nhà họ Dương.

Sắc mặt Dương Tầm Chiêu trở nên u ám hơn, nhưng ánh mắt vẫn hết sức kiên định, không hề dao động, anh không
phải ba mẹ năm đó, mặc kệ ông cụ Dương làm gì, anh vẫn sẽ cưới Hàn Nhã Thanh.

Nhưng sau đây, anh không thể không đề phòng ông cụ.

Lúc này, Hàn Nhã Thanh đang đi đến chỗ Đường Lăng, địa chỉ Đường Lăng cho hơi xa, nằm ở ngoại ô, Hàn Nhã Thanh tự mình lái xe hơn hai giờ mới đến nơi.

Đường Lăng đã đến trước, đang đứng trong sân chờ cô.

Nhìn thấy Hàn Nhã Thanh, Đường Lăng nhìn lướt qua xe cô đi: "Đây là xe của Dương Tầm Chiêu, sao hai người đã hàn gắn quan hệ rồi à?"

"Cậu chủ Đường hãy đi thẳng vào việc chính đi." Tất nhiên, Hàn Nhã Thanh không muốn đề cập đến đề tài này, một cái xe thôi mà, hôm nay cô đã bị truy vấn hai lần rồi, đầu tiên là ông cụ Hàn, giờ lại là Đường Lăng, còn chưa hết sao.

"Được, em cùng vào đi." Đường Lăng không hỏi tiếp nữa, vì anh ta còn có chuyện quan trọng hơn..[truyen hay]

Hàn Nhã Thanh đi theo anh ta vào phòng.

Vừa vào phòng, Đường Lăng đưa hai bản giám định DNA trên bàn đến trước mặt Hàn Nhã Thanh: "Em xem một chút đi."

Hàn Nhã Thanh nhanh chóng nhận lấy, khi nhìn thấy kết quả phía trên, cô hít sâu một hơi, kết quả giám định là quan hệ thân thuộc, nói cách khác mẹ cô chính là con gái mất tích năm đó của nhà họ Đường.

Nếu mẹ cô là người nhà họ Đường thì sao đến giờ Đường Lăng mới liên hệ với cô?

"Thật ra ngày hôm sau đã có kết quả rồi, vừa có kết quả anh đã điện thoại ngay cho em." Đường Lăng nhìn ra nghi ngờ của cô, anh ta cảm giác có một số việc anh ta nên để Hàn Nhã Thanh biết.

Hàn Nhã Thanh sửng sốt, nhanh chóng nhìn về phía anh ta: "Tôi không nhận được điện thoại của anh."

Bởi vì chuyện liên quan đến mẹ, mấy ngày nay cô vẫn luôn chờ điện thoại của Đường Lăng.

"Anh biết, bởi vì điện thoại di động của em bị làm nhiễu sóng, nên không nhận được điện thoại của người ngoài." Lời này của Đường Lăng rất rõ ràng.

Ánh mắt Hàn Nhã Thanh nhanh chóng lóe lên, sắc mặt có vẻ hơi u ám, điện thoại di động của cô bị nhiễu sóng?

Lúc đó cô đang ở Mỹ, ở cùng đàn anh, nên có thể làm nhiễu sóng của cô chỉ có thể là đàn anh.

Hàn Nhã Thanh không hề hoài nghi Đường Lăng, vì cô biết Đường Lăng không có lý do lừa cô, cô cũng nhìn ra Đường Lăng không hề nói dối.

"Tại sao anh ta phải làm như vậy?" Hàn Nhã Thanh khẽ mấp máy môi, âm thanh khàn khàn, cô không rõ tại sao đàn anh phải làm như vậy.

Đường Lăng sững sờ, lập tức mỉm cười, cô bé này quả nhiên thông minh, vừa nói đã hiểu, mà điều khiến anh ta vui mừng là cô tin tưởng anh ta.

"Anh ta không muốn em trở về nhà họ Đường." Nếu Hàn Nhã Thanh đã tin tưởng anh ta, thì Đường Lăng không còn gì lo lắng nữa, anh ta nói thẳng luôn.

Mắt Hàn Nhã Thanh hơi nheo lại: "Tôi trở về nhà họ Đường sẽ nguy hại cho anh ta sao?"

Hàn Nhã Thanh càng không hiểu điều này, chẳng lẽ giữa Đường Lăng và đàn anh có xung đột gì sao?

"Anh ta muốn em cả đời này ở lại bên cạnh anh ta." Ánh mắt Đường Lăng trầm xuống, Đường Bách Khiêm làm những chuyện đó đúng thật là quá đáng.

Cơ thể Hàn Nhã Thanh cứng đờ, vì muốn giữ cô ở bên cạnh mình cả đời, nên anh ta đã không tiếc lừa cô, giấu diếm cô, thậm chí làm nhiễu sóng điện thoại của cô ư?

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện