Ông cụ Đường tự mình ra mặt, còn có mấy ông cụ ở đây, ai còn dám nói không có giá trị chứ?
Bởi vì Hàn Nhã Thanh đang đeo kính râm và khẩu trang, cho nên ông cụ Đường cũng không nhận ra cô.
Hàn Nhã Thanh nhìn ông cụ Đường, khóe môi không nhịn được cong lên, đây là lần thứ hai ông cụ Đường bảo vệ cô, cảm giác này không tệ, hơn nữa khí thế của ông cụ Đường đúng là lợi hại.
Trong lòng Hàn Nhã Thanh trong lòng đột nhiên tự hào, mẹ của cô sinh ra trong một gia đình như vậy đúng là may mắn.
"Ông cụ, sao lại quấy rầy đến ông vậy?" Cung tông trưởng xoay người, đi đến trước mặt ông cụ Đường, thái độ vẫn rất cung kính.
"Nếu tôi không đến thì cậu đã bắt cô nhóc này đi, cậu định nhốt con bé mấy ngày?" Ông cụ Đường nhìn về phía Cung tông trưởng, ánh mắt vẫn mang theo sự sắc bén.
"Ông cụ Đường nói gì vậy? Tôi chỉ giải quyết theo trình tự, cần phải công chính nghiêm minh." Cung tông trưởng chỉ có thể cười theo.
"Giải quyết theo trình tự? Cần phải công chính nghiêm minh? Lúc đầu vụ án này đưa đến tay Vân Thành đã không hợp lý, Vân Thành có địa vị cao trong tám gia tộc lớn, nhưng nó không phải phá án, phá án phải có người chuyên phá án xử lý, nhưng cho dù chuyện này không hợp lý, vì lợi
ích của tám gia tộc lớn, vì cái chết của những người kia, nhà họ Đường chúng tôi không hề từ chối nửa lời." Ông cụ Đường nhìn về phía ông ta, con ngươi càng thêm cười lạnh, lại có sự chính trực làm cho người khác không thể không thuyết phục.
"Không phải là vì không còn cách nào khác sao? Những người đó không giải quyết được, năng lực của Vân Thành lại mạnh, người tài giỏi thường phải làm nhiều việc, tôi cũng muốn cho Vân Thành một cơ hội." Trong lòng Cung tông trưởng không vui nhưng trên mặt lại nói rất dễ nghe.
"Hừ." Ông cụ Đường hừ lạnh một tiếng: "Năng lực của Vân Thành mạnh nhưng nó không biết phá án, nó không biết nhưng vẫn muốn giải quyết vấn đề, cho nên Vân Thành đã mời người chuyên phá án đến đây. Nhưng Cung tông trưởng lại tìm mọi cách ngăn cản? Rốt cuộc Cung tông trưởng muốn làm cái gì? Cậu có muốn mời ông Viên đến đây phân xử hay không?"
Ông Viên không thuộc tám gia tộc lớn nhất, nhưng ông Viên có thân phận đặc biệt, có thể xen vào chuyện của tám gia tộc lớn của bọn họ.
Đôi khi lời nói của ông Viên còn có trọng lượng hơn Cung tông trưởng.