Nhất thời, thân thể Cổ Doanh Doanh run lên như lá rụng, không thể khống chế được.
Cổ Linh Linh sững sờ, quên cả phản ứng.
Hàn Nhã Thanh không thèm để ý đến Cổ Doanh Doanh, mà nhìn về phía Cổ Linh Linh, nhẹ giọng cười nói: "Cô hai Cổ còn nhớ vụ cá cược trước kia của chúng ta không? Tôi sẽ cho người tới lấy tiền đặt cược."
Mọi người vây xem cũng nhớ tới vụ cá cược lúc trước giữa Cổ Linh Linh và Hàn Nhã Thanh, nói là người nào thua sẽ phải ăn shit, lời này là chính Cổ Linh Linh nói ra, Cổ Linh Linh đây là gậy ông đập lưng ông.
Cổ Linh Linh bị dọa cho hai chân mềm nhũn, trực tiếp ngã ngồi trên mặt đất.
Hàn Nhã Thanh không buồn để ý tới bọn họ nữa, quay người rời đi.
Tư Đồ Không cũng rời đi cùng cô.
"Tiểu Ảnh bé bỏng nhà tôi đâu rồi?" Hàn Nhã Thanh nhìn Tư Đồ Không một chút, hỏi một câu, sau bữa tiệc ngày đó cô đã gọi điện thoại cho Liễu Ảnh, hỏi thăm quan hệ của cô ta và Tư Đồ Không.
Nhưng Liễu Ảnh trả lời rất ấp úng, hiển nhiên là không muốn nói, cô cũng không muốn hỏi nhiều, nhưng rất rõ ràng quan hệ giữa hai người này không đơn giản.
"Cái gì mà nhà cô, rõ ràng là nhà tôi." Tư Đồ Không lại nhìn cô một cái, bất mãn phản bác lại.
Hàn Nhã Thanh cau mày lại, quả nhiên quan hệ không đơn giản, đã biến thành của nhà anh ta rồi cơ đấy.
"Như vậy xin hỏi ngài Tư Đồ, Tiểu Ảnh nhà anh đang ở đâu vậy?" Hàn Nhã Thanh lại nghiêm túc hỏi một câu.
"Ở nhà chờ tôi chứ sao, vì chuyện phiền phức này của cô mà ảnh hưởng tới thời gian tốt đẹp của chúng tôi rồi đấy." Tư Đồ Không nhíu mày lại, nhìn có vẻ như đang bất mãn.
"Ai khiến anh tới đây?" Khóe môi Hàn Nhã Thanh nhếch lên, trực tiếp lườm anh ta một cái, nói cứ như là cô mời anh ta tới vậy? Rõ ràng là chính anh ta muốn đến xem náo nhiệt.
Nhưng nghe anh ta nói như vậy, Hàn Nhã Thanh cũng cảm thấy yên tâm hơn, cô nhìn ra được anh ta rất quan tâm tới Tiểu Ảnh.nữ cường
Điện thoại của Hàn Nhã Thanh vang lên, Hàn Nhã Thanh lấy ra nhìn thoáng qua, ấn nút nghe điện thoại.
"Thanh Thanh, giải quyết xong chuyện chưa?" Giọng nói của Đường Lăng lập tức truyền tới, giống như mang theo vài phần cười khẽ.
"Ừm, giải quyết xong rồi, tiệm ngọc kia em..." Hàn Nhã Thanh nghĩ đến tiệm ngọc kia đáng giá không ít tiền, cô cũng không thể đưa ra yêu cầu được.
"Tiệm ngọc kia cho em, em xem còn thích cái gì nữa không, anh cũng cho em hết." Đường Lăng hào phóng đến mức khiến cho người ta muốn cắn lưỡi, thật không hổ là anh trai quốc dân.
Hàn Nhã Thanh không nhịn được cười, người đàn ông hào phóng với em gái mình như vậy, có lẽ trên đời này không tìm được người thứ hai đâu?
"Đường Lăng, sau này anh có thể không tìm bạn gái không?" Hàn Nhã Thanh cười trêu chọc một câu.
Anh trai không có bạn gái, có đồ tốt đều sẽ đưa cho em gái, ừm, chính là như vậy! !
"Nhóc con, sao lại nói như vậy chứ?" Đường Lăng ngẩn người, cũng không nhịn được cười: "Yên tâm, anh có bạn gái nhưng đồ của anh vẫn là của em."
"Anh, lời này của anh em không tin đâu." Ý cười trên mặt Hàn Nhã Thanh càng đậm thêm mấy phần: "Hơn nữa em sợ chị dâu sẽ đánh em."
"Chà, như vậy cũng rất vui mà đúng không?" Đầu bên kia điện thoại, Đường Lăng không nhịn được lắc đầu: "Đúng rồi, anh bảo Tiểu Hổ Tử qua đó rồi, em đưa chi phiếu cho Tiểu Hổ Tử là được."
"Được, em biết rồi." Hàn Nhã Thanh thấp giọng trả lời, cô đã từng gặp Tiểu Hổ Tử nên sẽ nhận ra anh ta.
Hàn Nhã Thanh làm xong chuyện Đường Lăng giao phó liền chạy về nhà họ Hàn, thuốc cô lấy giúp ông cụ vẫn còn đang ở trên xe.
Nhưng giờ phút này Hàn Nhã Thanh vẫn chưa biết có một âm mưu to lớn rất đáng sợ đang chờ cô ở nhà họ Hàn.
Cùng lúc đó, trong văn phòng của Dương Tầm Chiêu.
"Tổng giám đốc, chuyện anh dặn dò đã làm xong rồi." Đẩy cửa phòng làm việc ra, đi vào chính là người vừa mới đưa bản thỏa thuận cho Hàn Nhã Thanh.
"Ừm." Dương Tầm Chiêu đưa tay ra nhận lấy, mở ra, nhìn thấy phía trên không chỉ có chữ ký của Cổ