Cô đã từng ngồi trên chiếc xe đó.
Đó là xe của Hạ Thiên Tường.
Lần trước chị Tô Thanh Hà của cô đã lái chiếc xe này đi đón cô.
Nhìn thấy hai chiếc xe đi ngược đường chuẩn bị lướt qua nhau, cô vô thức lùi lại một bước, đứng vững ở bên đường.
Cô chỉ muốn đợi cho chiếc xe đi qua mình rồi mới đi tiếp.
Nhưng không ngờ khi cô dừng lại, chiếc Bugatti Veryon ở phía sau cũng dừng lại.
Một người, một xe, dừng lại một lượt bên lề đường.
“Anh tư, là anh sao?” Chiếc xe Maserati màu đỏ chói mắt đang lao tới cũng dừng lại, cửa sổ từ từ hạ xuống, bên trong là một người phụ nữ xinh đẹp và quyến rũ.
Hạ Thiên Tường cũng hạ cửa kính xe xuống, nhưng lại giả điếc làm ngơ trước lời chào lịch sự kia, ánh mắt cứ chăm chăm nhìn vào Tô Nhược Hân.
Tô Nhược Hân cau mày, lúc này cô mới phát hiện dường như Hạ Thiên Tường từ nãy đến giờ luôn lái xe đi theo sau mình.
Quả nhiên, ngay khi cô quay người lại tiếp tục bước đi, chiếc xe đáng ghét đó lại đi theo sau cô.
Người phía trước đi, người phía sau bám đuôi theo.
Không nhanh không chậm.
Cô nhìn chằm chằm vào bóng đen trên đường, cô đi nhanh thì chiếc xe cũng di chuyển nhanh, cô đi chậm thì chiếc xe cũng từ từ giảm tốc độ.
Cô không nói, Hạ Thiên Tường cũng không nói.
Dù có thế nào thì cũng cứ lặng lẽ đi theo cô như vậy.
Vốn dĩ cô chẳng hề quan tâm.
Nhưng khi đi được vài mét thì Tô Nhược Hân không thể chịu đựng được nữa.
Nguyên do là vì đường bị tắc.
Đoạn đường đối diện bị tắc vì có quá nhiều chủ xe liên tục dừng lại để chào hỏi Hạ Thiên Tường.
Mà con đường cô đang đi cũng bị tắc, nhưng tắc ở phía sau lưng cô.
Còn trước mặt cô là một con đường bằng phẳng.
Có điều cô không thể chịu được những tiếng còi xe chói tai, hết chiếc này đến chiếc khác khiến cô vô cùng đau đầu.
Cuối cùng, Tô Nhược Hân không chịu nổi nữa, xoay người đi về phía chiếc Bugatti Veyron: "Hạ Thiên Tường, anh có thể có ý thức công cộng một chút được không, anh lái xe chậm như vậy, rõ ràng là cố ý muốn làm tắc đường.
"
“Lên xe.
” Nghe được những lời này của Tô Nhược Hân, Hạ Thiên Tường cũng mở miệng lên tiếng.
"Tôi đã nói tôi không thích anh rồi mà, tôi không thèm lên xe của anh.
"
“Vậy thì tiếp tục chịu đựng sự ồn ào này đi.
” Người đàn ông trên xe hờ hững nói với giọng điệu ngang ngược, như thể bản thân có thể dập tắt hết những tiếng còi xe kia.
Tô Nhược Hân bất lực không nói nên lời.
Cô nghiêng người nhìn những chiếc xe phía sau con Bugatti, trông giống như một con rồng xe, dài