Xuất thân là điều không thể che giấu được.
Cô từ lâu đã mặc kệ người khác để ý xuất thân con vợ bé của mình.
- chị Ly Na, sao chị lại nói như vậy chứ ? Con riêng thì đã sao ? Tính cách và tố chất mới quyết định một con người tốt hay xấu.
Kỉ Vi Vi luôn bênh vực cho Nhược Giai mà phản bác lại Ly Na.
Âu Dương Đằng chỉ ngồi bên cạnh không lên tiếng.
Anh vẫn luôn quan sát sắc mặt, thái độ và cử chỉ nhỏ nhất của Nhược Giai.
- chị không phải có ý phân biệt giai cấp hay thân phận đâu.
Chỉ là muốn xác nhận lại một chút chuyện mà thôi.
Xác nhận một chút chuyện ? Là chuyện gì chứ ?
Cả ba người họ đều không hiểu Ly Na đang nói đến chuyện gì.
Ly Na nhìn thấy nét mặt khó hiểu của họ cũng liền lên tiếng giải thích ngay.
- chính là 7 năm trước, ngày mà em gặp tai nạn xe đó chính là dì Tố Cầm đã cứu em.
Nhưng khi em tỉnh lại thì dì ấy đã đi mất rồi, cũng trong đêm đó em mơ màng nghe được dì Tố Cầm cãi vã với một người phụ nữ khác, em không biết là ai.
Chỉ vậy thôi ! Em còn chưa kịp nói tiếng cảm ơn với dì ấy thì mấy ngày hôm sau đã nghe tin dì ấy bất cẩn trượt chân rơi xuống sông chết.
Lâm Tố Cầm là mẹ của Nhược Giai, người phụ nữ mà cô sùng bái duy nhất trên thế gian này.
- sao em lại không nhắc với gia đình về việc này chứ ?
Âu Dương Đằng không hiểu lý do vì sao em gái mình lại không nói ra tên người đã cứu mình.
Nếu như hôm nay Ly Na không nói ra thì chẳng phải cả đời anh cũng không biết được điều này sao.
- em rất muốn nói nhưng ba không cho em nói ra.
Ba sợ Thẩm gia lại đến tìm chúng ta đòi ân tình cho nên…
Hoá ra là người ba tính toán, tư lợi kia của bọn họ.
- mọi chuyện đã qua đừng nhắc lại nữa.
Chúng ta đến dùng cơm mà !
Cả ba người đều nhận thấy được vẻ đượm buồn trong ánh mắt của Nhược Giai.
- được rồi, gọi món đi nào ! Em đói bụng sắp chết mất rồi này.
Kỉ Vi Vi nhanh chóng thay đổi bầu không khí.
Bọn họ gọi cả một bàn thức ăn, ăn cả mười người mới ăn hết được.
- đã bảo đừng gọi nhiều như vậy mà ! Lại không chịu nghe, ăn không hết là cho hai đứa ở lại ăn đấy.
Âu Dương Đằng lên tiếng quở trách cả hai người Ly Na và Kỉ Vi Vi.
- Giai Giai đừng ngại nhé, cứ mạnh dạn mà ăn đi.
Hôm nay là anh chị họ trả tiền cho chúng ta, đúng không ?
Kỉ Vi Vi liền đùn đẩy việc trả tiền lên người của hai anh em nhà Âu Dương.
- tiền thôi mà, không thành vấn đề.
Ăn nhiều vào, Giai Giai em có hơi ốm đấy.
Ly Na gắp rất nhiều thức ăn vào chén của cô, cô thật sự ăn không kịp luôn.
Cả bốn người vui vẻ trò chuyện.
Phía ngoài cửa, bỗng nhiên xuất hiện một người trả tiền bao cả nhà hàng.
Tất cả khách đều bị đuổi đi.
- sao mọi người bỏ đi hết vậy chứ ?
Kỉ Vi Vi tuy là ăn nhưng vẫn quan sát tình hình chung quanh.
Đột nhiên mọi người đều rời đi, có người đang ăn nửa chừng cũng đã bỏ ra về, chỉ còn duy nhất mỗi bàn của bọn họ.
- ác bá đến chứ có gì đâu.
Ly Na nhìn từ xa thấy bóng dáng của Sở Dịch đang tiến lại gần bàn của bọn