"Ồ thế hả? Cướp vai sao? Đây chẳng phải phong cách của Thái Hy Tịnh cô à? Tự dưng đổ cho người khác, bộ cô thích suy bụng ta ra bụng người?"
Diệp Chân Chân từ đầu đến cuối luôn bày ra dáng vẻ ung dung, thản nhiên, trên khuôn mặt thậm chí còn xuất hiện nụ cười nhàn nhạt.
Cô nàng vắt chân lên ghế, nhìn chằm chằm Thái Hy Tịnh, tia sát khí nổi lên vây hãm lấy đối phương, khiến người phụ nữ đang ngồi trước mặt mình toàn thân run lên bần bật.
Nếu như Thái Hy Tịnh đã muốn đổ cho cô tội danh này, khiến cô bị công chúng chỉ trích thì Diệp Chân Chân cũng chẳng ngần ngại đưa hết toàn bộ những việc Thái Hy Tịnh làm ở trong quá khứ ra để toàn bộ mọi người thấy được bộ mặt thật đằng sau lớp mặt nạ kia.
Diệp Chân Chân ở đây sẵn sàng phục vụ cô ta tới cùng.
Định dùng bạo lực mạng để bắt nạt cô à?
Đừng hòng.
Vừa nghe xong, Thái Hy Tịnh sợ mất mật, lắp ba lắp bắp rặn ra từng chữ, hai mắt cô ta trợn tròn đầy ghê rợn: "Diệp Chân Chân… cô… cô có… có ý gì…?"
"Thì ý trên mặt chữ đấy." Cô nàng cong môi khinh bỉ mở miệng: "Hình như thời gian đã lâu nên có vẻ cô đã quên mất rồi nhỉ? Vậy để tôi nhắc lại cho cô nhớ nhé, bảy năm trước, vai nữ chính trong bộ Bầu Trời Đầy Sao của cô chẳng phải lấy từ tôi à? Hay ảnh hậu đây tưởng thân phận mình cao quý nên quên mất lý do thật sự cô lấy được vai diễn đấy?"
Vốn dĩ định quên hết mọi chuyện, tuy nhiên, cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng, Diệp Chân Chân cũng không ngần ngại để cộng đồng mạng biết được cô là Lê Thanh Tuyết đâu.
Nghe đến bộ phim Bầu Trời Đầy Sao kia, khuôn mặt Thái Hy Tịnh nhất thời trắng bệch, đôi môi tím tái mím chặt, hoảng hốt đến mức mất hồn mất vía: "Cô… Diệp Chân Chân… cô là…"
"Tôi tưởng ảnh hậu Thái nhận ra tôi từ đầu rồi chứ, ai dè cô quên mất tôi rồi." Diệp Chân Chân nhún vai, điềm nhiên nói: "Mà cũng phải thôi, chả thể trách cô được, khi ấy tôi chỉ là một diễn viên vô danh ngày ngày bị cô đè đầu cưỡi cổ giống như bao người khác thôi mà, cô nhớ tôi mới là lạ ấy.
Tôi không muốn nhắc đâu, nhưng vì cô cứ chọc tôi đấy chứ.
Bảy năm trước, vai nữ chính bộ Bầu Trời Đầy Sao vốn dĩ được đạo diễn giao cho tôi sau khi tôi casting thành công, chuẩn bị ký hợp đồng, tuy nhiên vì Thái Hy Tịnh cô lợi dụng mối quan hệ với vị đang ngồi cạnh tôi đây nên mới thẳng thừng đoạt lấy đấy thôi.
Cô tỏ vẻ đáng thương làm gì, lúc đó cô vênh váo đòi phong sát tôi mà." Tràng dài tuôn ra như mưa nhưng nét mặt Diệp Chân Chân vô cùng bình thản.
An Lư Nguyện trợn mắt kinh ngạc, khóe môi giật giật hỏi: "Thật sao? Còn có chuyện này nữa à? Thái Hy Tịnh, công nhận sức ảo tưởng của cô mạnh thật đấy, bản thân mình đi giành giật với một diễn viên nhỏ bé mà giờ lên đây khóc lóc ỉ ôi.
Vừa ăn cướp vừa la làng, thật trơ trẽn!" Lồng ngực cô nàng phập phồng, ngay thời điểm hiện tại chỉ muốn xông lên tát cho Thái Hy Tịnh mấy cái.
"Đúng vậy.
Nếu như mọi người không tin thì có thể đi tìm đạo diễn.
Hoặc Từ tổng ở bên cạnh đây, hỏi là biết liền." Diệp Chân Chân cợt nhả, nhấn mạnh từng chữ.
Cô vốn định tiếp tục nói thêm điều gì khác nhưng Thái Hy Tịnh gần như nổi điên, người phụ nữ quát to: "Câm miệng."
Ngoài ra, Từ Thiếu Bạch đang ngồi ngoài mặt bình tĩnh nhưng trong lòng liên tục cảm thấy thấp thỏm.
Anh gượng gạo liếc sang Diệp Chân Chân, thở hắt ra từng hơi, hóa ra cô vẫn còn ghi thù vụ lần đấy chưa từng quên.
Nỗi căm ghét dành cho anh ngày càng nhiều, ngay cả Từ Thiếu Bạch cũng hận bản thân vô cùng.
Dân mạng chứng kiến hết bất ngờ này đến bất ngờ khác, mạng xã hội hiện tại gần như nổ tung với màn vạch tội đến từ Diệp Chân Chân.
What? Tôi không nghe nhầm đấy chứ? Thái Hy Tịnh ghê tởm đến mức độ này à? Trước đây giật vai diễn của người khác nhưng nay lên livestream bày ra dáng vẻ đáng thương.
Tôi khinh.
Chính thức anti Thái Hy Tịnh.
Quả nhiên trước đây cô ta cậy Từ Thiếu Bạch chống lưng, ra sức ăn hiếp người khác.
Hóa ra Diệp Chân Chân từng là nạn nhân chịu bạo lực từ cô ta nên mới phản