"Nói cái gì? Anh còn chưa tính sổ với mày đâu đấy.
Còn nữa, đã kêu đừng làm trong cái giới giải trí hỗn tạp nữa rồi mà chẳng thèm nghe.
Anh cũng đến bất lực với mày."
Người đàn ông khoanh tay trước ngực, bĩu môi đá xéo Diệp Chân Chân.
Anh cạn lời với đứa em gái trước mặt lắm rồi, vốn dĩ có rất nhiều chuyện để nói với Diệp Chân Chân, tuy nhiên, anh chẳng biết bản thân nên bắt đầu từ khúc nào cả.
Cô nàng xì một tiếng: "Diệp Tri Nhân, anh vừa về nước thôi mà đã bắt đầu cằn nhằn em rồi à? Biết thế từ đầu còn lâu em mới ra đây đón anh nhá.
Em hoàn toàn ổn trong showbiz, anh lo hơi thái quá đấy trong khi em còn anh Tần hỗ trợ." Diệp Chân Chân nháy mắt với Tần Bách Hoàn.
"Em gái cậu nói chí phải." Tần Bách Hoàn ngay lập tức phụ họa theo: "Có tôi ở sau quản lý cũng như làm hậu thuẫn, Chân Chân chẳng bị ức hiếp nổi đâu.
Cậu đừng suốt ngày bày ra vẻ mặt như kiểu bị ai nợ tiền vậy nữa, mãi mới có cơ hội về thăm em gái nhưng cứ làm bộ dạng đưa đám.
Thiệt tình nhiều lúc tôi rất muốn đập Diệp Tri Nhân cậu một trận."
Diệp Chân Chân âm thầm tặng cho Tần Bách Hoàn dấu like, quả là đồng đội ăn ý với cô.
Khi còn ở nước ngoài, nhiều lần hai người phối hợp với nhau để chọc ghẹo anh trai cô là Diệp Tri Nhân, đối phương nhiều lúc bất lực luôn.
Diệp Tri Nhân là anh trai ruột của Diệp Chân Chân, đồng thời anh cũng là ông chủ hiện tại ở một trong những công ty nằm trong top doanh thu thế giới hiện tại, được nhiều người biết đến, tập đoàn Diệp thị.
Tuy khá lạnh lùng bởi ít được tiếp xúc với môi trường xung quanh, cả ngày cắm đầu vào công việc nhưng với Diệp Tri Nhân, đứa em gái Diệp Chân Chân luôn là ngoại lệ với anh.
Tình yêu anh dành cho em gái mình chẳng cách nào cân đo đong đếm được.
Lời Tần Bách Hoàn vừa mới dứt, ngay lập tức đã bị bạn thân trừng mắt cảnh cáo: "Đúng cái gì mà đúng.
Nhà tôi không thiếu tiền để con bé cả ngày lăn lộn cực khổ ở bên ngoài." Tiếp đó, anh lườm Diệp Chân Chân: "Em không phải lo, nhà chúng ta dù phá sản thì vẫn đủ sức nuôi em đến hết đời, nhanh chóng rút khỏi cái nơi đầy rẫy cám dỗ này cho anh.
Đừng tưởng anh chẳng hề hay biết chuyện em liên tục bị người khác hãm hại, bôi đen."
"Ặc…" Gương mặt Diệp Chân Chân nhăn nhó, đưa tay gãi gãi đầu, giải thích: "Anh à, cái đó thì em rõ, tuy nhiên anh biết anh thích đóng phim còn gì, kệ em tự do hoạt động đi.
Chả kẻ nào động tới em được đâu." Biết anh ấy có ý tốt nhưng Diệp Chân Chân vẫn chẳng muốn nghe theo, cô cần theo đuổi ước mơ, thuyết phục mãi Diệp Tri Nhân mới đồng ý đấy.
Cô không muốn cả ngày ngồi ở nhà, chân tay buồn chán chứng kiến người ta chiều mình như nàng công chúa xong càng trở nên vô dụng.
Diệp Chân Chân vô cùng ghét điều này.
Tần Bách Hoàn định mở lời nói đỡ cho Diệp Chân Chân nhưng bị Diệp Tri Nhân trừng mắt cảnh cáo, ai kia chỉ đành ngậm miệng.
Tránh rước tới phiền phức, Diệp Chân Chân kéo hai ông anh to xác đi ra ngoài, nhanh chóng bịt kín mặt mũi, thở hổn hển nói: "Chúng ta đừng đứng đây nữa, bị phóng viên chụp được chả hay ho đâu." Mấy người họ vội vàng bắt xe, Diệp Tri Nhân ở tạm nhà Diệp Chân Chân còn Tần Bách Hoàn về khách sạn.
Cô nhóc trợ lý theo sau Diệp Chân Chân âm thầm cảm thán, chị ấy có một người anh trai và một vị sếp nhan sắc cực phẩm thật đấy.
Vừa về tới nơi, đặt cốc nước xuống trước mặt Diệp Tri Nhân, chưa kịp làm gì thì Diệp Chân Chân đã bị anh trai tra hỏi: "Mày nói cho anh biết, thằng khốn mày nhắc tới lúc trên livestream đang ở đâu? Để anh mày tìm nó tính sổ.
Cả những kẻ làm hại mày nữa, anh xử lý chúng một lượt." Ngoài mặt lãnh đạm là thật, tuy nhiên, Diệp Tri Nhân không đành lòng chứng kiến bảo bối bản thân nâng niu trên tay bị coi thường, ức hiếp.
Động tới em gái anh coi như xong đời.
Viên ngọc quý nhà họ Diệp, bọn chúng nghĩ đụng là đụng được sao?
Diệp Tri Nhân biết được phần nào đó liên quan tới quá khứ em gái mình, nhưng anh chẳng biết sâu xa.
Dù biết Diệp Chân Chân đau khổ bởi tình cảm, tuy nhiên, nguyên nhân dằn vặt cô trong khoảng thời gian dài, Diệp Tri Nhân vẫn chưa tìm ra.
Thời