Trình Vân đương nhiên hiểu vì sao Vũ Thành lại nói như vậy, cứ cho là bản thân còn quá nhân từ với kẻ đã rấp tâm hại mình nhưng suy cho cùng Đoàn Thế Long cũng chỉ là một kẻ đáng thương cũng đáng hận
Vũ Thành cũng chẳng nói gì thêm chỉ dịu dàng ôm chặt lấy thân thể cô hơn , hơi cúi đầu hôn lên bả vai trái nồng đậm mùi hương hoa Nhài
" Thành , cơ thể em khoẻ rồi hay là chúng ta về nhà có được không ''
Ngồi được một lúc , Trình Vân liền ngửa đầu quan sát thần sắc lúc này của anh mà thủ thỉ nhỏ giọng
Vũ Thành ban đầu hơi chần chừ nhưng cuối cùng vẫn mềm lòng trước ánh mắt mong đợi ấy , vẫn gật đầu đồng ý
Suốt đoạn đường về Vũ Gia , Vũ Thành luôn theo sát không rời nửa bước đợi đến khi cô gái nhỏ trong lòng ngủ thiếp đi mới nhẹ nhàng bế cô thẳng lên phòng ngủ , ngồi lại một lúc lâu đến khi có thể nghe được hơi thở ổn định sâu của Trình Vân mới an tâm rời khỏi , bước nhanh về phía thư phòng
Bây giờ đã có Ngũ Hộ Pháp cùng Tiểu Hổ đứng chờ ngay ngắn , khi nhìn thấy cả bốn người tự giác cúi thấp đầu như đang chờ đợi chủ toạ phán tội
" Các ngươi không biết không tính là tội cho nên đừng dùng bộ mặt đấy ở đây ''
Vũ Thành ảm đạm xoa xoa vùng thái dương , có lẽ sau trận tai nạn vừa rồi tuy chỉ nói không sao nhưng khi tỉnh lại sau trận tai nạn khủng ấy , dường như lưu lại di chứng hoặc có thể sau khi tỉnh đã lao vào làm việc nên mới xuất hiện chứng đau nửa đầu
" Đoàn Thế Long khai như thế nào ''
Anh trầm giọng hỏi , Từ Khanh cũng nhanh chóng đáp lời :
" Hắn nói chuyện cài phần mềm nghe lén vào game mà Phu nhân cập nhật là do hắn làm còn những chuyện gắn bom vào xe , sắp xếp Lại Gia đến bến cảng tất cả đều là chủ ý của Triệu Lương
Nghe hắn bảo Triệu Lương làm như vậy là để trả mối thù nhiều năm trước ''
Có bao nhiêu Từ Khanh nói hết bấy nhiêu không sót một chữ , ánh mắt hơi nghiêng quan sát thần sắc Vũ Thành
" Thông báo xuống cho A Lĩnh , tối nay hành động ''
Vũ Thành âm trầm xoay xoay chiếc nhẫn trên tay , ánh mắt tàn nhẫn chỉ thị cho Ngũ Hộ Pháp
Mối thù nhiều năm trước vốn dĩ đã không muốn nhắc đến vậy mà nay lại tự chính hắn tiếp thân nhắc lại , vậy thì đừng trách tại sao Vũ Thành này tàn nhẫn hung bạo
Vì từ lâu lắm rồi bàn tay này chưa nhúng máu lần nào , xem ra ông trời không cho Vũ Thành anh ăn chay sau thời gian dài đây mà
" Hành động trong im lặng đừng đá động nhiều đến tên Triệu Lương rõ chưa ''
Âm giọng trầm khàn phát ra cổ họng như một lời cảnh cáo , nói xong liền rời khỏi thư phòng vừa mới đẩy cửa bước vào đã nhìn thấy Trình Vân đang nằm hơi ngửa chơi đùa cùng Vũ Thanh Phong
Từ đằng xa nhìn vào cảnh tượng hai mẹ con chơi đùa cùng nhau , trong mắt tràn đầy ngọt vị đậm đà hạnh phúc , tiến đến ôm chầm lấy Trình Vân từ đằng sau cúi xuống hôn lên đỉnh đầu ấy
" Không ngủ thêm sao ''
Vũ Thành ôn nhu kéo cô vào lòng mặc sức cho Vũ Thanh Phong đang còn mở mắt to tròn nằm cựa quậy bên cạnh , không gian cứ như riêng biệt của hai người
" Vậy anh định giải quyết tên Triệu Lương ấy thế nào ''
Trình Vân ngoan ngoãn nằm ép sát khuôn mặt diễm lệ lên vòm ngực săn chắc của anh , bên tai là nhịp tim đập đều đều vô cùng ấm áp
Phải lâu lắm rồi mới có thể tận hưởng khí tức trên người anh , an tâm nằm trong lòng Vũ Thành mà chẳng hề lo nghĩ gì nhiều
Vì biết rằng cho dù trời có sập vẫn sẽ có người chống đỡ lấy cho cô ! Nên cứ nghĩ , rời xa vòng tay anh đều là bão tố chẳng hạn như vừa rồi đi , hà , hẳn là quá quen thuộc đi
" Không vội