Trình Vân lo lắng cố gắng dùng bàn tay nhỏ của mình để lên chổ vết thương , có vẻ chẳng hiệu quả được bao nhiêu máu vẫn thi nhau trào ra không dấu hiệu dừng lại
" Anh không sao ''
Vũ Thành mặc dù đau nhưng vẫn cắn răng chịu đựng vì anh biết cô gái nhỏ bên cạnh đang run rẫy cũng không muốn để cô lo lắng
Tên thủ hạ đâm lén sau lưng Vũ Thành là người thân thiết vào sinh ra tử với Triệu Lương
Sớm đã chết thảm dưới nền đất lạnh
Triệu Lương lúc nhìn thấy Vũ Thành bị thương quả thật khiến hắn một phen hả dạ
Trình Vân nhìn được ánh mắt thích thú đó của Triệu Lương cơn giận trong người bắt đầu bùng nổ hơn , dìu Vũ Thành sang cho Tiểu Hổ đỡ lẫy , ánh mắt từ ôn hoà chuyển sang sắc bén trừng lấy Triệu Lương
Hắn đúng lúc bắt gặp được ánh mắt chết người đó của Trình Vân , phút chốc chỉ cảm thấy toàn thân tê dại , sóng lưng đã đổ mồ hôi hột từ khi nào
" Cô em định gϊếŧ tôi sao
Đừng có mơ ''
Nhưng hắn vẫn giữ được bình tĩnh vốn dĩ có hơi sợ mà ngẫm nghĩ lại Trình Vân là phụ nữ , chân tay vụng về yếu đuối , là loại phụ nữ nhu nhược luôn luôn núp sau lưng đàn ông
Thì có gì đáng sợ nhưng ......
" Á ...... ''
Triệu Lương đau đớn ôm bụng ngã quỵ xuống nền đất , nhìn xuống bụng đã có một viên đạn bạc ghim sâu vào , hắn đau đớn vịn chặt vết thương ngăn máu không chảy ra , cắn môi nhìn lên Trình Vân
Thì không biết cô từ lúc nào đã quỳ xuống trước mặt , ánh mắt gϊếŧ người đó nhìn thẳng vào Triệu Lương từng từng chút như có hàng vạn dao tiễn chỉa về hắn
Triệu Lương bất giác rợn óc gáy , da gà bắt đầu nổi lên không dám nhìn thẳng vào mắt Trình Vân
" Chưa xong đâu
Tôi sẽ cho anh thấy .....cái giá phải trả khi dám làm người đàn ông của tôi bị thương ''
Giọng nói trầm khàn ghé sát vào lỗ tai Triệu Lương , từng hơi thở lạnh phả vào lỗ tai và đập thẳng vào óc lạnh buốt như đang chốn địa ngục
Trình Vân nói xong liền dứt khoát chỉa súng vào nơi dưới lớp quần của Triệu Lương , tất nhiên Triệu Lương đã thấy liền sợ hãi lấy tay che chắn trước đó
" Tôi ....đầu hàng ....tôi xin thua mong cô tha cho tôi đi ''
Triệu Lương bủn rủn chân tay van xin tha thiết Trình Vân nhưng xem ra người phụ nữ trước mắt không mấy để tâm , nhẫn tâm bóp còi , viên đạn mạnh mẽ xuyên qua bàn tay lập tức ghim thẳng vào vật nơi dưới lớp quần
" Áaaaaaaaaaaaa ''
Triệu Lương đau điếng người giọng hét thất thanh cả phòng khách , máu từ nơi đó chảy thành dòng hắn vì sợ mà liền đã ngất đi nhưng có vẻ như Trình Vân không cho phép
" Từ Khanh mang chậu nước cho hắn tỉnh dậy ''
Từ Khanh cùng ba người kia thấy hành động này của Trình Vân trong lòng đầy khiếp sợ , bất giác không tự động hơi cúi xuống nhìn hạ thân của mình , hơi nuốt nước miếng
Trình Vân xuống tay vô cùng hiểm ác
Từ Khanh nhanh chóng lấy thau nước đổ mạnh xuống khuôn mặt Triệu Lương , hắn bàng hoàng tỉnh lại đã nhìn thấy Trình Vân trên tay cầm một ngọn nến nhỏ từ từ ....tiến đến gần mình
Hắn thì chỉ có thể bất động tại chổ kêu rên nhưng chỉ thấy bước chân Trình Vân càng gần hơn , cô ngồi xuống nở nụ cười nhếch , ánh mắt quỷ dị nhìn lấy hắn đang khổ sở tìm đường lùi
" Lùi làm sao được , anh hết đường rồi Triệu Lương ''
Trình Vân nở nụ cười ma quỹ nhìn lấy Triệu Lương sau đấy , rũ những chất lỏng từ nến từ từ xuống hạ thân nơi thấm đẫm máu của Triệu Lương
Hắn đau đến tột cùng mà chẳng còn sức đâu để kêu gào chỉ có thể một lần nữa ngất đi
Từ Khanh nhanh chân lấy nước đổ ào xuống hắn tức thì tỉnh lại , lần này chẳng còn sức đâu để kêu gào van xin chỉ có thể gật gật gù gù , thảm hại vô cùng
" Giữ chặt mặt hắn ''
Trình Vân không còn trêu đùa nữa cũng chẳng muốn vờn với hắn , đợi khi Từ Khanh mạnh mẽ giữ chặt mặt hắn lại , Trình Vân tàn nhẫn đỗ những chất nóng hổi từ ngọn nến xuống hai con mắt , sau đó là mạnh bạo đổ xuống cổ họng hắn
Triệu Lương quằn quại nằm dài xuống đất , hai bàn tay điên cuồng bóp chặt cổ họng mình sau đó lại sờ lên mắt mình , hoàn toàn bị phá huỷ , đau đơn quằn quại cong người co ro dưới nền đất
" Mau gọi Cao Trí rằng Thành Thành bị thương
Để lại ám vệ dọn dẹp sạch sẽ , tên Triệu Lương đấy đừng để hắn chết hoàn toàn ''
Trình Vân lấy khăn giấy lau đi bàn tay dơ bẩn của mình bước đến dìu lấy Vũ Thành lúc này đã trở nên nhợt nhạt , máu càng ngày càng chảy nhiều hơn
Vũ Thành