Trong không khí căn phòng nhỏ của giám thị là những tiếng chữi rũa, người đàn ông hung hãn suồn sã không ngừng mặc kệ người con gái đứng trước mặt vẫn thờ ơ, không để ý đến
" Chú xem, chú có giống một bé cẩu không nhìn rất đáng yêu"
Trình Vân lấy ra trong túi một cái gương đưa đến trước mặt ông ta, giọng nói vừa trêu chọc vừa giễu cợt, ánh mắt tinh ranh về phía ông ta không tia sóng gợn chỉ thấy một mặt đầy sự tức giận
" Mày.. Mày dám đem tao ra so sánh với chó, mày không muốn sống rồi phải không. Tao nói cho mày biết chỉ cần tao rút súng gϊếŧ mày tại chổ thì không có thằng nào dám cản"
Giận quá hóa điên, hung tàn rút cây súng để bên hông ra chỉa thẳng về phía cô.
" Loại cặn bã như ông chỉ có như vậy thôi sao, con người ông tôi thấy sống cũng uổng"
Nhìn vào cây súng trước mắt cô không có gì để sợ hãi, ánh mắt vẫn lạnh lùng nhìn ông ta.... Một con người tầm thường, sống cũng một cuộc sống tầm thường mà cái tầm thường này của ông ta còn thua một con súc vật
" Nếu mày đã muốn chết, tao cho mày về với tổ tiên"
Trước lời nói mỉa mai đó sự bình tĩnh trong lòng ông gần như vượt giới hạn, cây súng trên tay cầm càng chắc nịch hơn, cô nữ sinh bên cạnh thấy vậy liền nở nụ cười thỏa mãn
Nhưng...
Chưa kịp bóp còi ông ta đã bị một viên đạn bạc găm vào bên hông bụng, cây súng trên tay bất giác rơi xuống đất thân thể quỳ xuống mặt đất, tay ôm lấy vết thương, khuôn mặt nhăn nhó vì đau đớn, cảm giác toàn thân cứng đơ vì vết thương đạn
Cô nữ sinh không còn vẻ thoái chí đáp trả mà bây giờ nó được thay bằng một nét mặt sợ hãi lo lắng ngồi sụp xuống rồi bắt đầu khóc ôm lấy thân thể ông ta
Cô cũng bất ngờ nhìn vào đường bắn ra chắc là từ ngòai cửa, định sẽ bước xem ai đã bắn ra viên đạn chuẩn sát như vậy nhưng chưa kịp đi cô đã thấy bóng dáng cao ráo, cường tráng bước vào
Umm.. Đó. Đó không phải là anh, tiếng trước cô có nhắn với anh mà không thấy anh hồi đáp nên thôi không ngờ anh lại đến thật sự
Từng bước chân mạnh mẽ nện xuống sàn gỗ tạo ra những âm thanh nghe đã tai bước đến gần cô hơn, khuôn mặt anh tuấn lạnh lùng, ánh mắt sắc lạnh liền chuyển sang ôn nhu dịu dàng khi nhìn người phụ nữ trong lòng
Anh đang có công việc nên phải đến thành Phố Roma để giải quyết nhưng khi ông thầy hiệu trưởng báo rằng cô gặp chuyện, anh khẩn trương đến nổi bỏ hết công việc để chạy về đây
Thật ra anh đã đến đây được nửa tiếng lúc đi vào trong lòng phát tiết lên sự lo lắng nhưng khi đứng bên ngoài quan sát anh hết sức ngạc nhiên với cô gái này. Anh cứ tưởng cô bị người ta đánh nhưng không phải
Khi anh nhìn về cô nữ sinh kia trên người đầy vết thương lúc này anh mới hiểu được người mà ông thầy hiệu trưởng nói trong cuộc điện thoại kia là ai
Kẻ đánh người thương, mà người đánh là cô kẻ bị thương là cô nữ sinh kia? Vậy mà ông thầy hiệu trưởng không nói rõ ràng làm anh vô cùng khẩn trương trong lòng lo sợ cô sẽ gặp chuyện
Mà thế nào, mọi điều anh nghĩ lại khác xa như vậy, cô chẳng những đánh người ta tàn nhẫn như thế còn trưng ra bộ mặt như chưa từng có làm gì, xem ra cái miệng này của cô coi vậy trông rất độc
Điều khác khi ông ta rút súng anh cứ tưởng cái mồm lãnh lót độc mồm kia sẽ im phăng phắc lại, ngồi xuống sợ hãi như mấy nữ sinh bây giờ ai ai cũng ẻo lã nũng nà nụng nịu, tỏ ra là con nhà tiểu thư, động một tí cái hồn gần như bay ra ngoài
Còn cô thì sao?
Chẳng những bình tĩnh, ánh mắt đầy tinh quái trên khuôn mặt đó cô vẫn không lấy một chút sợ hãi gì. Ở ngoài cửa mọi hành động đến lời nói của cô đều lọt vào tầm mắt mình nhiều lần chỉ biết cười khổ với con người này. Anh thật sự không biết người con gái trước mắt có bao nhiêu bộ mặt đây
" Sao mày dám bắn hả, mày có biết bắn cảnh sát là tội chết không?"
Ông ta sau một hồi khắc khoải vì cơn đau ánh mắt căm thù nhìn về cô và anh, dựa vào thành ghế mà gắng gượng nhịn cơn đau xuống đứng dậy
" Có dì không dám chứ? cảnh sát thì sao chứ? loại người như ông đáng chết từ lâu rồi kìa "
Trình Vân vui vẻ ôm lấy thắt lưng anh, ánh mắt to tròn nhìn chăm chăm ông ta trông đang rất khổ sợ nhăn nhó chịu đau, trong lòng không khỏi vui sướng
Bị như vậy là đáng, con gái ông gây sự khắp cái trường này, ỷ có cha cấp cao có mối hệ cao với chính phủ mà hống hách không xem ai ra gì, muốn đánh ai là đánh, muốn ghen với ai là ghen được sao? Cô rất ghét mấy loại phụ nữ này
" Ê cái con nhóc ranh kia, sao mày dám sai người bắn cha tao có phải muốn ăn cơm tù ư?"
Nữ sinh