Mới sáng sớm ra Trình Vân đã nghe thấy tiếng inh ỏi dưới phòng khách ,điệu bộ lười biếng đi xuống là tiếng vui cười của Đàm Thiên Thu cùng Trình Kiệt đang thay nhau cười đùa với Vũ Thanh An
Lắc đầu vài cái dịu nhẹ đi xuống bên cạnh vuốt ve hai má có chút núng nà nũng nịu kia , thường ngày đợi đến khi nào đến giấc ăn cu cậu mới chịu ti hí mở mắt còn không sẽ vào giấc ngủ
Nay chắc hẳn đánh được mùi của ông nó cho nên mới sáng đã ti hí mở mắt cười tí toé cả lên
Vũ Thành thì đã rời nhà từ sớm nên Trình Vân chẳng có gì để làm ngoài ở nhà đi theo cục bông nhỏ này
" Hai người có ở lại đây lâu không ''
Trình Vân nhìn chầm chầm lấy hai giai lão kia gần như đã đắm chìm vào thế giới sủng hạnh kia nên lời nói vừa rồi chắc hẳn đều lọt ra ngoài tai hết rồi nhỉ
" Qua đày tháng , tụi ta sẽ sang Pháp tiếp tục hành trình của mình ''
Miệng thì trả lời nhưng mắt vẫn đằm chìm vào thân hình nhỏ bé dưới mắt , thật sự muốn ôn lấy Vũ Thanh An đưa nó đi theo nhưng ngẫm nghĩ lại người đàn ông băng lãnh kia làm sao để con trai nhỏ mình cho hai giai lão như bọn ông
Còn về phía Vũ Thành sau khi hoàn thành mọi kế hoạch , bọn Ngũ Hổ Pháp cùng Tiểu Hổ đã chia ra hành động
Trong căn phòng rộng lớn này chỉ còn lại mỗi anh và đóng tài liệu chất đống ấy thế trong đầu chỉ duy nhất hình bóng của Trình Vân
Từ Minh băng lãnh nhìn vào bản thảo có chút hơi mỉa mai , không biết vì sao Đoàn Gia Lân lại đem mảnh đất vừa được đấu thầu đưa vào dự án tệ như vậy ....còn không biết tên nhà đấu thầu Willian kia nghĩ như thế nào mà lại đồng ý lời mời
" Anh không nghĩ Willian đó là vì 30% cổ phần Đoàn Gia đó sao , nghe nói Willian với Đoàn Gia Lân có mối quan hệ họ hàng gì đấy ....nhưng mà có vẻ như Ông ta không biết đến ''
Chuyện này cậu chỉ mới vừa biết vào ngày hôm qua do lúc tìm kiếm hồ sơ mà cái tên Willian này đập vào mắt bây giờ có chút thoáng nhớ đến
Nửa tiếng cuối cùng cũng đến được địa điểm mà Đoàn Gia Lân hẹn với Willian , Từ Khanh gật đầu với Từ Minh liền sắc lạnh đi đến dùng một con dao nhỏ kè vào cổ Willian vào một góc tối
Hắn hoảng sợ đến nổi miệng không dám la , mặt mày trắng bệt chân tay run rẫy gần như chẳng còn sức sống ,
Từ Minh đẩy hắn ta vào tường rút cây súng lục bên hông chỉa về phía thái dương , Willian xanh xao mặt mày van lạy xin tha
" Tha ....tha cho tôi đi ,
Các anh muốn gì tôi đều cho hết ''
Như chuột bạch làm thí nghiệm từng nét từng chút đều trở nên trắng bợt không sức sống , hai bàn tay bám víu vào tường cùng hai hóc mắt trợn lên
" Tôi sẽ không gϊếŧ chỉ cần phối hợp tốt với bọn tôi , xong chuyện ngài Willian sẽ được lợi thôi ''
Sau hơn vài tiếng đàm phán Willian mới thở phào nhẹ nhõm tuy bị đe doạ như khi nghe chuyện Từ Minh muốn hắn phối hợp , hai mắt từ sợ hãi trở nên lóng lánh chẳng nói gì nhiều liền một hai chấp thuận
Hắn vừa mới bước vào đã nhìn thấy Đoàn Gia Lân với bộ dạng thư thái cầm điếu thuốc phì phèo trên tay , không nổi để vào mắt
Chán ghét !
Nhưng vẫn vờ vịt nở nụ cười hoà khí với Đoàn Gia Lân , thôi vậy cứ diễn kịch , đợi đến khi nắm chắc được 30% của Đoàn Thị trở mặt cũng không thành vấn đề gì
Huống hồ chi Willian giờ đã có thế lực đằng sau bảo vệ , sợ gì một kẻ đầu bạc răng long
"Cậu thế địa điểm này như thế nào ''
Đoàn Gia Lân cười cười hì hà đến vỗ vỗ nhẹ vai của Willian , cười đến híp cả mắt làm sao để ý đến ánh mắt chán ghét của