Trình Vân buồn bã đi dọc con đường bờ hồ nơi mà hai người từng tay trong tay đi bên nhau , trong đầu bây giờ chẳng còn nghĩ ngợi gì nhiều nữa
Nếu Vũ Thành thể hiện rõ ràng như thế thì cô chẳng còn gì để oai oán
Tiểu Hổ lúng túng đi đằng sau đầu hơi cúi xuống đất , ánh mắt buồn hiu
Đụng sầm vào lưng Trình Vân
" A , em xin lỗi ''
Cô quay lại xoa nhẹ đầu Tiểu Hổ như đang an ủi người này rõ ràng là do mình đem về , sớm muộn đã coi cậu ta là em trai cho nên chưa có sự cho phép của cô không ai được động vào Tiểu Hổ dù chỉ một cọng tóc
Vũ Thành cũng không ngoại lệ !
" Từ hôm nay cậu sẽ là Trình Lâm , em trai của tôi được chứ ''
Tiểu Hổ ngoay ngoắc ngước nhìn Trình Vân đang nở nụ cười với mình , nụ cười đó ấm áp biết bao nhiêu
" Em cảm ơn ''
Hai người cứ thế đi dọc bờ hồ suốt ba tiếng , một tiếng đi dọc quán xá bên phố tìm quán thích hợp để dùng bữa , lâu lắm rồi mới có thể dứt khoát đi vào một quán ăn bình thường làm một người bình thường
Cô món này cậu món kia , cô uống thế này cậu uống thế kia trông như đang rất vui vẻ hưởng thụ, gần như đã quăng đi chuyện cãi nhau âm ĩ lúc ban trưa với Vũ Thành
Trình Vân mệt nhoài lê thê từng bước trên đường , tuy đã điều chỉnh được cảm xúc nhưng mà vẫn là không thể kéo dài nổi
Nhìn đồng hồ giờ này chắc có lẽ anh đã về , thôi thì cứ đối mặt , chuyện gì đến sẽ đến
" Bố , không phải hai người đi rồi sao ''
Cô bất ngờ khi nhìn thấy Đàm Thiên Thu cùng Trình Kiệt nhưng thái độ trên khuôn mặt có vẻ như không đúng lắm , hiểu chuyện gì đó liền ngoan ngoãn ngồi xuống bên cạnh
Trình Vân vừa ngồi xuống , Vũ Thành đã từ trên lầu trên tay bế Vũ Thanh An lạnh lùng ngồi xuống
" Vân , con bây giờ làm mẹ rồi tại sao có thể lỗ mãng như vậy hả ''
" Con có biết An An khóc nấc đến phát sốt vì thiếu sữa không hả ''
Hai giai lão đã nghe hết mọi chuyện trong ngày hôm nay của Trình Vân , không ngờ cô con gái hiểu chuyện hiểu lẽ phải lại có ngày nói năng thiếu kiểm soát như vậy , còn ra hệ thống gì nữa
" Gì mà thiếu sữa , sữa con đã vắt sẵn để trong tủ lạnh chỉ cần đem ra hâm lại là được ''
" Còn chuyện lỗ mãng , đều là có lí do của nó cả con không gì sai hết ''
Cô lo lắng quay sang nhìn Thanh An đang ngủ ngoan ngoãn trong vòng tay của Vũ Thành , không còn dấu hiệu sốt nữa coi như an tâm hơn phần nào
Đúng là bản thân còn quá nhiều thiếu sót !
" Con ....bây giờ là Vũ Phu Nhân ..... con là vợ của Vũ Thành , chính là bộ mặt của nó vậy mà hôm nay con lại tỏ vẻ như những cô gái thiếu học đến vậy sao ''
Trình Kiệt tức giận đập mạnh tay xuống bàn , ánh mắt giận dữ nhìn chầm chầm vào khuôn mặt khả ái kia của Trình Vân
Cô con gái này của mình từ lúc nào mà trở nên ương bướng , thiếu kiểm soát như vậy , có phải là do Vũ Thành quá nuông chiều
" Bố , là đang chất vấn con sao ,
Con làm gì sai chứ , anh ấy là chồng con , chuyện anh ấy bị người khác ám sát mà chẳng hề nói một tiếng gì đó với con , vậy bố kêu con im lặng cho qua hay sao ''
Cô chẳng chịu thua đứng phắc dậy đối chất với Trình Kiệt , chuyện này bản thân không sai cho nên
dao có kè đến cổ nhất định sẽ không thừa nhận
" Nhưng cũng không thể đến thẳng không công ty làm mình làm mẩy , tỏ thái độ chu ngoa như vậy với chồng con được
Mấy vị cổ đông đó nghĩ gì về Vũ Thành khi có một người vợ như con hả ''
Đàm Thiên Thu khác hẳn Trình Kiệt , giọng nói dịu nhẹ là đang cố gắng kiềm chế cơn giận trong người của nha đầu nhỏ trước mặt , có như vậy mới dễ dàng nói chuyện chứ như đống lửa hừng hực bên cạnh thì làm sao giải quyết
" Vậy là ...sĩ diện của Vũ Thành quan trọng hơn đúng không ? Ý của mọi người là con phải biết giữ thể diện cho anh ấy trước mọi người đúng không ''
Hình như những lời nói của Đàm Thiên Thu đều bị Trình Vân hiểu rõ sai ý nghĩa , ý một đằng người nghĩ một nẻo thì chuyện này giải quyết như thế nào
" Vân , con có thể bình tĩnh suy nghĩ lại từng câu nói của bố được không hả ,
Tại sao con đã gần 18 tuổi rồi mà vẫn chưa thể chững chạc hơn , thấu đáo hơn vậy hả
Huống hồ chi bây giờ đã là mẹ , con như vậy thì làm sao có thể dạy con nên người ''
Trình Kiệt dù giận nhưng vẫn cố gắng kìm nén khuyên giải Trình Vân
Cô hơi đơ người vô tình quay sang liếc nhìn lấy Vũ Thành một cái vẫn là khuôn mặt lạnh lùng trầm tĩnh ấy , từ nãy đến giờ chỉ chú ý duy nhất vào Vũ Thanh An mà chẳng liếc nhìn cô một lần
Chẳng lẻ chuyện ban trưa đã làm Vũ Thành mất mặt