Bar color
Âu Thiên Lãnh vẫn một khuôn mặt lạnh, tay thì cầm ly rượu uống không ngừng nghỉ
" Cơn gió nào gọi chúng tôi ra đây vậy " Hàn Thiên giọng giễu cợt nói
" Không ở cùng mỹ nhân sao, ra đây làm gì? " Lục Gia Vinh nói tiếp lời
Âu Thiên Lãnh mặc hai người kia nói còn hắn thì uống rượu, hắn đang nghĩ về cô, đã tối rồi cô đi đâu chứ lỡ cô có chuyện gì thì sao
Lúc này A Vĩnh bước vào gật đầu với hai người kia
" Lão đại vẫn không tìm được " A Vĩnh cúi đầu nói
* xỏang * ly rượu trên tay hắn rơi xuống đất bể tan nát âm thanh chói tai
" Vô dụng, tìm cho tôi dù lật tung cả thành phố B này cũng phải tìm cho ra "
" Rõ lão đại " A Vĩnh cung kính nói sau đó rời đi
Hai người bạn hắn cũng dám nói lời nào, chỉ im lặng nhìn hắn uống rượu hết ly này đến ly khác, yêu vào khổ thế à, bọn hắn nhất định sẽ không yêu.
____________________
Một tuần sau
Đã một tuần trôi qua Hạ Bối Bối cứ vậy mà bỏ hắn, Âu Thiên Lãnh đã lật tung cả thành phố B cũng không tìm được cô, ban ngày thì hắn mang bộ mặt lạnh lùng đến công ty khiến ai cũng phải sợ, đêm thì lao đầu vào rượu miệng cứ lẩm bẩm
" Bối Bối anh sai rồi về với anh đi "
" Bà xã anh rất nhớ em "
" Bà xã em đang ở đâu "
Hắn về đến phòng mình lại nhớ đến cô, cùng cô vui vẻ, nhớ những lúc cô trẻ con với hắn, làm nũng với hắn đòi ăn!.
Âu Thiên Lãnh thật sự sắp phát điên vì cô rồi
Còn về phần Hạ Bối Bối, đã về thành phố A được 1 tuần rồi, cô cũng ít ra ngoài chỉ quay quẩn trong nhà ra vườn, cô rất nhớ hắn, hắn có nhớ cô không? Tại sao hắn lại không tìm cô, có phải hắn chỉ qua đường với cô không? Hàng ngàn câu hỏi được đặt ra trong đầu cô
Tại một nơi nào đó có một người đàn ông trung niên dựa lưng vào ghế mắt nhìn thành phố về đêm
" Ông Chủ, bên Âu Thiên Lãnh đang tìm kím một người phụ nữ "
" haha, vậy à xem ra thú vị đây, ngươi điều tra về cô gái đó " ông ta cười lớn giọng cười có hơi đáng sợ
" Dạ ông chủ "
____________________
Bar color
Lục Gia Vinh và Hàn Thiên nhìn cảnh Âu Thiên Lãnh một tuần qua lao đâu vào rượu đến chán nản
" Đã tìm một tuần rồi không có kết quả cậu cứ như này mãi à " Lục Gia Vinh nhịn không được nữa lên tiếng nói
" Mặc kệ tôi " Âu Thiên Lãnh miệng nói tay rót rượu
" Tại sao cậu lại không nghĩ đến cô ấy sẽ đi đến thành phố khác chứ " Hàn Thiên nói
Hắn nghe lời nói của Hàn Thiên thì bỗng nhớ ra một điều lần đầu tiên hắn gặp cô là ở thành phố A, tại sao hắn không nghĩ đến cô sẽ đi đến thành phố A chứ, hắn đúng là ngốc mà
" A Vĩnh điều tra cho tôi thân phận của Hạ Bối Bối càng nhanh càng tốt " hắn nhấc điện thoại gọi cho A Vĩnh
" Rõ lão đại "
Tắt máy hắn đã phấn chấn hơn đứng dậy chỉnh sửa lại quần áo của mình rồi bước ra ngoài không quên để lại một câu
" Cảm ơn cậu "
Hai người nhìn nhau ngơ ngác hắn vừa mới nói cảm ơn sao có nghe nhầm không
Âu Thiên Lãnh trở về nhà thu xếp hành lí dù là chưa biết tin tức nhưng hắn lại có cảm giác như cô đang ở thành phố A, hắn sắp tìm được cô rồi
Một