Một lút sau Hạ Bối Bối tỉnh dậy mở mắt ra nhìn đập vào mắt cô là trần nhà trắng tinh, mùi thuốc khử trùng xộc thẳng vào mũi cô thì cô cũng biết là mình đang ở bệnh viện
Cô đưa mắt nhìn xung quang thấy Âu Thiên Lãnh đứng ở cửa sổ nhìn ra ngoài có vẻ suy tư.
" Ông xã " cô lên tiếng gọi hắn
Âu Thiên Lãnh nghe tiếng gọi của cô thì giật mình nhanh chân đi đến chỗ cô, đỡ cô ngồi dậy ôm vào lòng hắn
" Bà xã anh xin lỗi là anh không tốt, để cho em chịu thiệt " giọng hắn buồn bã nói
" Không sao mà, bác sĩ nói sao? "
" Thai em còn rất yếu, sau này anh sẽ chăm sóc em cẩn thận hơn không để em sảy ra chuyện giống vậy nữa "
" Em xin lỗi đã làm anh lo lắng " cô chui rút vào ngực hắn nói
" Không phải lỗi của em, ngoan không sao rồi " hắn hôn lên trán cô tay thì vuốt tóc
" Tay anh sao lại như thế " cô thấy tay hắn bị thương có chỗ còn bầm tím, cô lo lắng hỏi
" Không sao, em đừng lo lắng "
" Anh không được để bị thương nữa, em đau lòng "
" Được nghe em "
" Anh lên đây nằm với em, em muốn ôm " cô lấy tay vỗ vỗ chỗ bên cạnh mình
Âu Thiên Lãnh nằm lên giường ôm cô vào lòng, tay hắn đưa vào ngực cô xoa nắn
" Này anh đây là bệnh viện đấy "
" Mặc kệ, anh chỉ để đấy thôi "
Hạ Bối Bối cũng không nói gì để hắn làm, cô nằm chơi một chút lại nhấm mắt ngủ tiếp, hắn cũng ngủ nhưng tay vẫn không rút ra.
Truyện Khoa Huyễn
____________________
Sáng hôm sau
Thiên Lãnh ngắm nhìn người con gái đang ôm mình say giấc, hắn hôn nhẹ lên trán cô, hắn tại sao lại yêu cô nhiều đến vậy, cô như là sinh mạng của hắn, lại càng không muốn ai tổn thương đến cô.
Cô khẽ cử động, đưa mắt lên nhìn hắn, thấy hắn đã thức cô nở