Phong Dực đi từ trên lầu xuống nhìn thấy cô và hắn đang ngồi ăn, hắn ta nhếch môi cười từ từ tiến lại phía bàn của cô
" Cô gái chúng ta thật có duyên nha " Phong Dực nhìn cô bằng ánh mắt dịu dàng
" Phải a " cô ngước lên nhìn hắn ta cười ngọt một cái, Thiên Lãnh nhìn hai người mặt đen lại
" Tôi ngồi đây được không? "
" Không được " Thiên Lãnh nhìn hắn ta nói
" Được anh cứ tự nhiên " cô biết anh ghen nên muốn xem anh ghen như nào, đã đồng ý cho hắn ta ngồi cùng
Phong Dực kéo ghế ngồi xuống hắn ta chỉ muốn xem Thiên Lãnh có ghen khi có người khác ngồi kế vợ mình không
Cô thì chăm chú ngồi ăn, còn Thiên Lãnh nhìn hắn ta như muốn giết người, làm sao hắn không biết ánh mắt của Phong Dực nhìn vợ hắn chứa đầy sự dịu dàng trong đó chứ.
Một lát sau cô cũng ăn xong đưa mắt nhìn lên thấy hai người kia đang nhìn mình, thì cô có chút ngượng bộ cô ăn nhiều quá hay sao mà nhìn dữ vậy.
" Này hai người có cần nhìn em như vậy không? "
" Bà xã ăn xong rồi chúng ta về thôi " hắn cố tình nhấn mạnh bà xã trước mặt Phong Dực.
" Em đi vệ sinh cái đã "
" Được "
Hắn đợi cô đi khuất một chút thì bắt đầu người đầy sát khí nhìn Phong Dực như muốn ăn tươi nuốt sống hắn ta
" Cậu tránh xa vợ tôi một chút " Thiên Lãnh nhịn không được nữa lên tiếng cảnh cáo
" Nếu tôi không tránh thì sao? "
" Vậy cậu đừng trách sao tôi ác "
" Haha nếu tôi sợ thì tôi sẽ không ngồi đây rồi " hắn ta cười lớn nhìn Thiên Lãnh nói
" Tốt nhất cậu nên biết điều một chút "
" Âu tổng đây là đang ghen sao? Sợ mất vợ à "
" Phải vợ tôi thì tôi phải ghen, còn muốn cướp cô ấy thì về mà mơ đi "
" Cố gắng giữ cô ấy cho kĩ " Phong Dực nói xong thì đứng dậy rời đi.
Hắn ta vui vẻ khi chọc giận được Thiên Lãnh xem ra cô đã chọn đúng người
Thiên Lãnh nhìn hắn đi mà hậm hực, hắn lại có thêm người muốn đào góc tường nữa rồi, cô chỉ là của mình hắn thôi.
Hạ Bối