Từ bỏ?
Mặc thiệu đình quay đầu lại, giống như lần đầu tiên cẩn thận đánh giá nhâm tử lương, cuối cùng cũng nhìn Nhậm Tử Lương vào trong mắt, nhưng chỉ là......
"Chuyện nhà tôi, cần anh tới khuyên?" Mặc thiệu đình nhìn ánh mắt của nhậm tử lương, mang theo bảy phần khinh miệt hai phần thù địch, thẳng thừng phun ra lời nói độc ác: "Tiểu bạch kiểm."
Tiểu bạch kiểm......
Mặt trắng......
Mặt......
Nhâm tử lương không nghĩ qua là lại bị công kích một cách mạnh mẽ,anh ta cảm thấy cha con nhà họ Mặc như là thương lượng từ trước để đến hành hại anh thì phải.
tiểu bạch kiểm gì chứ?
Anh ta làm sao giống tiểu bạch kiểm,anh ta đường đường là cậu chr nhà họ Nhậm mà, thân cao một mét tám, là đàn ông nguyên chất, cho dù bộ dạng có hơi thanh tú phong độ một chút thì có liên quan gì đến tiểu bạch kiểm chứ?
Làm tình địch,cũng độc ác qá đi!
Nhìn Nhậm Tử Lương đang hóa đá, mặc thiệu đình lạnh lùng đích quay đầu đi, anh sải bước đôi chân dài, mạnh mẽ vang dội mở cửa lên xe, trước ánh mắt khiếp sợ lại căm phẫn của nhậm tử lương, dứt khoát mà đi......
Nhậm tử lương đứng tại chỗ,hít một ngụm khói ô tô, cực kỳ đau lòng ôm lấy chính mình, làm sao cảm thấy anh ta ra ngoài, chính là bị ngược......
Một nửa khác, đường Lạc Lạc dắt tay Trần TrẦn chầm chậm đi trên đường đưa Trần Trầm đến nhà trẻ, thật ra thì quãng đường cũng không xa lắm, thật hiếm khi có gió nhẹ thời tiết tốt như vậy và cũng còn dư thời gian để hai mẹ con tản bộ đến trường mà không bị trễ học, vẫn còn thoải mái.
Đi tới đi tới, Trần Trần bỗng ngẩng đầu lên, chớp đôi mắt to tròn sáng long lanh ;"Mẹ, mẹ thích chú tô tô kia sao?"
Đường Lạc Lạc dừng bước,cô cảm thấy con trai mình có chút trưởng thành quá sớm,điều này mà cũng nhận ra được?
Hay là bản thân mình biểu hiện quá rõ ràng?
"Trần trần, mẹ......" Đường Lạc Lạc đắn đo để tìm từ ngữ, nên giải thích như thế nào cho bánh bao nhỏ đây nhỉ?
Nói mình không thích mặc thiệu đình à?
Nói dối trước mặt trẻ con, hình như hành vi này không tốt lắm.
Nhưng mà nếu nói thật ra, chẳng lẽ cô phải nói cho con trai biết giữa cô và mặc thiệu đình là anh em họ, thằng bé là kết quả của việc kết hôn họ hàng à?
Chẳng khấc nào mang ấm ức đến cho mình cả.
Sau khi suy nghĩ một lúc lâu, đường Lạc Lạc từ chối trả lời;"Trần trần à, hôm nay con có bài tập về nhà không, con đừng quên mang theo nhé."
Ừm, trẻ con thường hay lo lắng, lần này nói sang chuyện khác nhất định có thể thành công, cô đúng là rất linh hoạt......
"Mẹ." Trần trần ngửa đầu, thực bất đắc dĩ thở dài: "Mẹ thật trẻ con."
Đường Lạc Lạc:......
Cô đây là bị chính con mình coi thường sao?
"Mẹ, " ngón tay nhỏ của Trần Trần gãi gãi vào lòng bàn tay của Đường Lạc Lạc: "Con không muốn lớn lên, không muốn làm người lớn đâu ạ."
"Tại sao?"
Đường Lạc Lạc tò mò nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn ngiêm trang của Trần Trần, trần trần là đứa bé đặc biệt thông minh. Loại thông minh nàykhông phải là kiểu thông minh theo kiểu ông cụ non, mà là...... mạch não của cậu có vẻ khác, thường hay nghĩ ra những điều mà người lớn không thể nghĩ ra được.
Cho nên đường Lạc Lạc rất tò mò về thế giới nội tâm của con trai cô.
"Bởi vì......" Vẻ mặt của Trần Trần nghiêm túc: "Bởi vì làm người lớn không tốt một chút nào hết, không thể làm chuyện mình thích, cũng không có thể thích người mình thích, con mãi mãi muốn làm đứa bé thôi."
Không thể làm chuyện mình thích, cũng không có thể thích người mình thích......
Đường Lạc Lạc cảm thấy trong lòng mình trở nên thông suốt,nụ cười trên mặt cô như vậy liền trở nên cứng ngắc.
Đúng vậy, chính cô là người thương tâm như vậy mà.
Vươn tay xoa xoa chiếc đầu nhỏ của Trần Trần, đường Lạc lạc cười khổ, nắm tay con trai, tiếp tục trên đường di đến nhà trẻ: "Không đâu, trần trần, không phải tất cả mọi người đều như vậy."
Có lẽ, nàng chính là người không may mắn, nhưng mà thế giới to lớn, có bao nhiêu người có thể gặp được chân mệnh thiên tử của mình đây?
Nhưng ít nhất cô đã được nhìn thấy như thế nào là chân ái(tình yêu đích thực).
......
Thật vất vả mới đưa nhà triết học nhỏ Trần Trần đến trường xong, đường Lạc Lạc bắt taxi lập tức đi đến phòng làm việc của mình, chân trước vừa mới bước vào làm việc thì sau lưng trợ lý mới tên là Dung Giai gõ cửa, rụt rè báo cáo: "Đường tổng, có người muốn gặp chị."
"Là ai?" Đường Lạc Lạc ngẩng đầu lên, từ ngày Lãnh Như Thanh giúp cho Khải Trần nổi tiếng ở đêm từ thiện thì đơn đặt hàng liền khá lên, người tìm đến cô thì cơ bản không có, đến mỗi ngày cũng có mấy cuộc nhưng chất lượng tốt xấu lẫn lộn, tuy là cô không đến mức có giá để hẹn trước nhưng cũng muốn hỏi.
"Là Lãnh như thanh ạ......"trên gương mặt Dung giai lộ ra biểu tình khao khát;"Đường tổng, có cho cô ấy vào không?"
"Còn phải hỏi sao?" Đường Lạc Lạc dở khóc dở cười, vẫy vẫy tay: "mau mời chị ấy vào đây!"
Lãnh như Thanh là người đã giúp đỡ cho cô, tuy là trước đây có giao kèo nhưng thái độ của cô ấy không hề có một chút qua loa lấy lệ, thật sự rất ưu ái choĐường Lạc Lạc, lúc này vừa nghe là có lãnh như thanh đến đây, ngay lạp tức đường Lạc lạc cho cô ấy vào.
Dung giai vâng một tiếng, chẳng được bao lâu, chợt nghe đến một tràng tiesng giày cao gót vang lên trên mặt đất, đường Lạc lạc vừa nâng mắt lên liền nhìn đến Lãnh Như Thanh với bộ trang phục quyến rũ đi đến.
"Đường tổng...... Đường tổng......" Lãnh như thanh một bên nhắc tới một bên thì phì cười: "Còn có khuôn phép cơ đấy!"
"Chi đừng chế giễu tôi nữa, đỏ mặt rồi đây này." Đường Lạc Lạc mời Lãnh Như Thanh ngồi xuống sô pha, dung giai lập ức bưng cà phê tới đặt trước mặt của họ, trước khi đi còn vẫy vẫy tay với Lãnh Như Thanh, dáng vẻ si mê của một fan hâm mộ khiến Đường Lạc Lạc dở khóc dở cười.
Lạnh như thanh đánh giá xung quanh một chút rồi gật đầu: "Cũng không tệ lắm, sạch sẽ sạch, đúng chuẩn một studio."
"Gian dị cả thôi, chị đừng chê cười." Đường Lạc lạc bưng cà phê lên nhấp một ngụm: "sao hôm nay chị rãnh đến chỗ tôi thế?"
Lúc này Lãnh như thanh mới phục hồi lại tinh thần, mỉm cười: "Là như vậy, đêm từ thiện lần trước
tôi có diện thiết kế của cô, hẳn là đơn đặt hàng của cô khá lên nhiều chưa? Chính là gần nhất của ta rất nhiều bằng hữu đều theo ta nói, ở ngươi nơi này căn bản hẹn trước không hơn, các nàng đến bây giờ còn không có bắt được váy đâu."
Kỳ thật, lúc trước cùng đường Nhạc Nhạc có ước trước đây, chỉ cần nhiều mặc đường Nhạc Nhạc thiết kế đích quần áo là tốt rồi, việc này nàng kỳ thật không cần phải xen vào đích.
Chính là lạnh như thanh miệng không nói, trong lòng đối đường Nhạc Nhạc là thập phần cảm kích đích, mà đường Nhạc Nhạc này nhân chân thành lại hiền hoà, hơn nữa nàng thiết kế đích quần áo quả thật rất khác biệt xinh đẹp, lạnh như thanh đối nàng ấn tượng tốt lắm, bởi vậy một có gió thổi cỏ lay, liền kiềm chế không được tới hỏi hỏi nàng, quan tâm một chút.
Đường Nhạc Nhạc cười cười, gật gật đầu: "Là, lúc sau có rất nhiều đơn đặt hàng tới tìm ta, nhưng là ta chỉ tiếp nhất bộ phân, dựa theo thời gian trình tự tiếp đích."
Lạnh như thanh nghi hoặc đích ninh nổi lên mày, mới giới đổi mới thay đổi mau nữa bất quá, thời trẻ qua mau, nhất thời đích thuỷ triều quá khứ, thực dễ dàng liền vô thanh vô tức, không ít tân duệ thiết kế sư đều là thừa dịp chính mình có chút nổi tiếng, liền giây tốc bước phát triển mới phẩm, có thể lao nhiều ít lao nhiều ít, dù sao không biết khi nào thì, khách hàng liền trở mặt.
Chính là đường Nhạc Nhạc, cư nhiên đem tới tay đích đơn đặt hàng ra bên ngoài thôi?
Đây là điên rồi có thể nào?
Nhìn thấy lạnh như thanh kia phó khiếp sợ đích bộ dáng, đường Nhạc Nhạc nhịn không được bật cười: "Là như vậy, ta hiện tại đích phòng làm việc quy mô còn nhỏ, chủ công cao cấp định chế, nếu tiếp đơn độc tử nhiều lắm, sẽ rất khó cam đoan chất lượng, ta nghĩ ở cao đoan lộ tuyến thượng làm đích lâu dài, chất lượng là rất trọng yếu đích, danh tiếng là một chút một chút bồi dưỡng đích, ta hy vọng mỗi kiện quần áo, đều có thể giống mặc ở ngươi trên người tốt như vậy xem, như vậy đơn đặt hàng còn có thể không gián đoạn đích đến."
Lạnh như thanh trát trát nhãn tình, nhìn không ra đến, đường Nhạc Nhạc còn man có làm thiết kế đích dã tâm đích, không phải nghĩ muốn lao một phen liền triệt, mà là thật sự nghĩ muốn phát triển chính mình đích phẩm bài.
Loại thái độ này làm cho lạnh như thanh đối nàng càng thêm thưởng thức, tuổi còn trẻ đích nữ hài tử, có thể làm đến nơi đến chốn thật sự rất khó.
"Đáng tiếc, ngươi nếu có cái quy mô lớn một chút đích công ty làm hậu thuẫn, phê lượng sinh sản, nhất định hội so với hiện tại thuận tay hơn." Lạnh như thanh cảm khái một tiếng, lập tức mắt sáng rực lên: "Bất quá, chúng ta có thể ngẫm lại biện pháp khác, không phải định chế tốc độ chậm sao? Này kỳ thật có thể trở thành của ngươi ưu thế a."
Ở doanh tiêu phương diện này, đường Nhạc Nhạc hiển nhiên là không có lạnh như thanh hiểu nhiều lắm, chỉ nhìn một cách đơn thuần lạnh như thanh đối chính mình đích quy hoạch cùng đóng gói, chính là kẻ khác theo không kịp đích, nhà giàu có danh viện cũng không ít, chính là người nào cũng không có nàng phong cảnh vô hạn.
Nhìn đến lạnh như thanh vi chính mình ra nổi lên chủ ý, đường Nhạc Nhạc lập tức bày ra thành kính mặt chăm chú lắng nghe: "Ngươi nói ngươi nói."
Lạnh như thanh minh mâu thiện lãi, phiêu liếc mắt một cái đường Nhạc Nhạc: "Ngươi hiện tại không phải tiếp đơn độc tử ít sao? Này không sắp xếp đến đích tự nhiên là không cam lòng đích, ta đề nghị ngươi có thể tập trung tiếp đan, trước tiên công bố tiếp đan đích ngày, tại đây cái ngày lý, ấn trước sau trình tự, tỷ như tháng nầy con tiếp mười đan, như vậy chính là tiền mười tìm được ngươi phó đặt lễ đính hôn kim đích nhân, mới có thể đính chế chính mình thích đích quần áo."
Đường Nhạc Nhạc trát trát nhãn tình: "Này...... Như thế nào cùng số lượng giây sát giống như đắc?"
Lạnh như thanh vỗ đùi: "Chính là số lượng giây sát, vật lấy hi vi quý, ngươi nghĩ muốn a, này thượng lưu xã hội đích phú hào thiên kim, nếu với ai chàng sam, trường hợp nhiều xấu hổ, ai đều muốn mặc đích không giống người thường, kỳ thật của ngươi sản có thể thấp, cũng là một cái ưu đãi, nếu mãn đường cái đều là của ngươi quần áo, vậy ngược lại không đáng giá tiễn. Chính là muốn cho bọn hắn một loại thưởng không đến đích cảm giác, càng là không chiếm được, bọn họ việt hội cảm thấy được giá trị."
Không chiếm được đích mới là tốt nhất.
Đường Nhạc Nhạc vòng vo đảo mắt châu, lại nhìn lạnh như thanh, quả thực có điểm sùng bái, là đạo lý này a.
Phía trước chính mình là rải rác tiếp đan, đặt hàng không đến đích khách nhân sẽ có phản đối cảm xúc, chính là nếu đem tiếp đan thời gian trong sáng hóa, cố định hóa, như vậy sẽ tạo thành một loại tranh mua đích cảm giác, nói trắng ra là, chính là một loại đói khát doanh tiêu đích sách lược.