Vĩ Phong hài lòng nhìn điệu bộ đau khổ của Văn Nguyên, anh tựa lưng vào sofa, một tay tùy tiện khoác lên thành ghế phía sau lưng Thiên Di.
"Sao hôm nay có nhã hứng rủ tôi đi dạo quanh thành phố vậy? Cậu đang thất tình à?"
Vĩ Phong thuận miệng hỏi, anh nghĩ đi nghĩ lại thì chắc cũng chỉ có lý do này là phù hợp nhất. Nhớ hồi còn học cấp 3, một lần nọ Văn Nguyên lấy hết can đảm tỏ tình với cô gái mình thích. Kết cục là cô ta thẳng thừng từ chối, thế là cả ngày chủ nhật Văn Nguyên liền bám dính lấy Vĩ Phong không buông.
Thiên Di nghe anh nói vậy, ánh mắt liền đổ dồn về phía Văn Nguyên.
"Có Thiên Di ở đây, cậu đang nói bậy bạ gì vậy?" Văn Nguyên lập tức phủ nhận, nhưng bản thân lại giật bắn mình vì bị anh nói trúng tim đen. Không biết nên vui vì có một người bạn hiểu mình hay nên cảm thấy buồn vì Vĩ Phong quá thẳng thắng đây?
"Ha ha cô đừng nghe anh ta, Văn Nguyên tôi đây làm sao có thể bị phụ nữ từ chối được kia chứ haha." Văn Nguyên cười cười mà giải thích với Thiên Di.
"Vậy à." Cô gật gật đầu làm ra bộ dạng thấu hiểu nhưng thật ra là chẳng hiểu gì sất.
Vĩ Phong nhìn Văn Nguyên bằng ánh mắt không thể khó chịu hơn. Sao cậu ta lại có thể lắm lời và phiền phức thế chứ?
"Mà nè Vĩ Phong, đêm qua cậu và Thiên Di..." Văn Nguyên quan sát cả hai rồi chồm người lên nói nhỏ với Vĩ Phong.
Anh dừng lại một lúc, cười gian tà rồi nói tiếp.
"Chắc là vui vẻ lắm nhỉ." Văn Nguyên chính là đang ám chỉ đến "chuyện đó".
"Cậu điên à?"
Thanh âm phát ra có chút khó hiểu, Vĩ Phong vung đôi chân dài của mình lên mà tặng cho cậu bạn chí cốt của mình một cước sau đó quay sang nhìn Thiên Di. Nói là thì thầm nhưng những lời vừa nãy của Văn Nguyên đều lọt vào tai của cô. Thật muốn đấm cho anh ta một cái!
"Không phải sao?" Văn Nguyên ngơ mặt ra mà hỏi.
Suy đoán của anh đều nhìn vào thực tế. Bộ dạng của cả hai trông có vẻ mệt mỏi, chắc là do thức đêm. Mà vợ chồng thức cùng nhau để làm gì? Có lẽ ai cũng hiểu.
Vĩ Phong gật đầu, hai hàng lông mày cau lại trông rất khó coi. Ai mà ngờ được rằng cái người đàn ông này lại chính là Phó tổng giám đốc của Lục thị được chứ! Càng không thể ngờ rằng Văn Nguyên đây cũng chính là người tình trong mộng mà các cô gái hướng đến.
"À phải rồi, hai người đã ăn sáng chưa? Có muốn đi cùng không?" Sau một hồi ngồi tám nhảm những chuyện không đâu với Thiên Di thì Văn Nguyên đưa ra đề nghị.
"Xin lỗi nhưng lát nữa tôi cũng có hẹn nhưng mà người đó cũng có quen biết với anh. Để xem cô ấy có muốn đi cùng không?" Thiên Di lúc đầu định từ chối nhưng cô chợt nhớ ra An Nhiên và Văn Nguyên có lẽ cũng không còn xa lạ gì.
"Là ai vậy?" Văn Nguyên tò mò hỏi.
"Cô ấy là..."
"Yo! Thiên Di."
Chưa nói dứt câu thì một giọng nữ từ cửa chính nói vọng vào. Dáng người cao gầy, ba vòng hoàn hảo cộng thêm mái tóc vàng nổi