"Kí vào bản hợp đồng này, chấp hành theo những điều khoản trong đó. Sau hai năm, cô sẽ có được tự do như mình muốn." Anh chậm rãi nói từng chữ một.
Vĩ Phong cẩm một tờ giấy và một cây bút rồi đưa cho Thiên Di. Đây có thể coi là một "Bản hợp đồng hôn nhân." Nó sẽ có hiệu lực trong một thời gian nhất định, sau khoảng thời gian đó, bên A và bên B sẽ chính thức chấm dứt cuộc sống hôn nhân này.
Sau hai năm, cả hai sẽ chẳng còn chút quan hệ nào nữa. Gia đình hai bên cũng không có quyền can thiệp vào.
Nhưng tại sao Vĩ Phong lại cất công soạn nên bản hợp đồng này? Nếu muốn ly hôn, chỉ cần anh lên tiếng thì cô sẽ lập tức chấp nhận. Nếu như vậy thì Lâm gia sẽ không còn can thiệp vào được nữa.
Anh đã suy nghĩ rất nhiều về tâm tư của mình dạo gần đây. Vĩ Phong tự hỏi liệu cảm giác mà anh có được khi ở cạnh cô dạo gần đây rốt cuộc là thứ cảm xúc gì. Đó có phải là tình yêu hay không? Vĩ Phong cần thời gian để xác minh điều đó.
Đêm qua anh đã trầm tư một lúc lâu, anh nhớ về khoảng thời gian hai người chung sống với nhau. Vĩ Phong chưa một lần đối tốt với Thiên Di, nếu không quát mắng anh cũng đối xử lạnh nhạt với cô. Đó là điều một người chồng không nên làm với vợ mình. Mặc dù Thiên Di không còn nhớ gì về những chuyện đó nhưng anh chắc rằng cô cũng cảm nhận được phần nào về cuộc hôn nhân không hạnh phúc này. Hai năm, anh sẽ dành thời gian để đối xử với Thiên Di tốt hơn.
Về phía Thiên Di, cô không tài nào hiểu được tại sao thời hạn hợp đồng là hai năm. Nó có quá dài hay không? Nhưng nghĩ lại, nếu bây giờ cô đề nghị ly hôn thì cha mẹ chắc chắn sẽ không đồng ý. Lần đầu tiên Thiên Di thấy họ kiên định và quyết liệt đến vậy. Cô cần Vĩ Phong lên tiếng để chấm dứt mọi thứ. Nếu như đây là điều kiện của anh, cô xem thử xem sao.
Thiên Di nhận lấy bản hợp đồng, đọc kĩ từng chi tiết. Cô không muốn bị lừa.
Điều 1: Không có sự cho phép của bên A, bên B không được phép qua đêm ở bên ngoài.
Tuy nghe có vẻ hơi kì quặc nhưng cô vẫn có thể chấp nhận được. Chỉ cần không qua đêm ở nơi khác thôi chứ gì, Thiên Di có thể làm được.
Điều 2: Trong vòng hai năm sắp tới đây, không được nhắc tới chuyện ly hôn trước mặt bên A.
Có lẽ đây là điều dễ hiểu và dễ thực hiện nhất. Nhưng phải xem tình hình sau này như thế nào đã. Biến cố và sóng gió biết đâu sẽ bất ngờ ập tới.
Điều 3: Chung sống và đối xử với nhau như vợ chồng thật sự.
Thiên Di không hiểu rõ điều cuối cùng cho lắm nhưng cô nghĩ chỉ có ba điều khoản nhỏ, chắc bản thân sẽ làm được.
Dòng cuối cùng trong bản hợp đồng khiến lòng Thiên Di phơi phới. Chỉ cần hai năm nữa thôi là có thể chấm dứt hết mọi chuyện rồi. Lúc đó cô có thể làm tất cả những gì cô muốn, sống một cuộc sống mà cô hằng mơ ước.
Nhìn cánh tay thon thả mịn màng của cô cầm bút kí vào đó, môi anh bấc giác nhếch lên.
Hai năm, đó là thời gian Lục Vĩ Phong tự đặt ra cho mình để làm rõ suy nghĩ của bản thân và níu giữ cô gái này ở lại bên mình.
Kí ức trước đây về anh của cô đã không còn, việc xây dựng lại một hình ảnh khác trong mắt Thiên Di là một thử