Quán bar lớn nằm ở trung tâm thành phố, nơi đây tập hợp rất nhiều thành phần khác nhau và là nơi vô cùng náo nhiệt khi về đêm.
Những đại gia rải tiền để tìm mĩ nhân hay như cô gái ăn mặc quyến rũ đi câu dẫn đàn ông đều có cả. Và cả những con người cô đơn đi tìm chốn để thư giản.
Hôm nay An Nhiên ăn mặc đơn giản nhưng cho dù có đơn giản đến thế nào thì mái tóc vàng cùng gương mặt xinh đẹp vẫn thu hút rất nhiều ánh mắt của các nam nhân.
Lần này An Nhiên đã chuẩn bị sẵn sàng nếu có tên nào dám bén mảng lại gần cô. Cứ thử tán tỉnh cô xem, trừ khi gã đó muốn không thể sinh con được nữa.
"Vang đỏ như mọi ngày?" Phục vụ đã quá quen thuộc với hình ảnh cô gái tóc vàng hay dùng vang đỏ mỗi khi đến đây.
"Chính xác! Mà sao anh lại nhớ được hay vậy? Có ý gì đây? Muốn tán tỉnh tôi sao?" An Nhiên vui vẻ trêu đùa cậu phục vụ.
"Không dám không dám, tôi vẫn chưa muốn chết!"
"Ai giết cậu đâu chứ?" Cô đánh nhẹ vào vai cậu, giọng điệu thoải mái.
"Cô không giết nhưng bạn trai cô chắc sẽ xẻo thịt tôi mất!" Phục vụ khá là e dè khi nhắc về người đó.
Sắc mặt An Nhiên bỗng nhiên thay đổi, cô nhận lấy ly vang rồi hạ thấp giọng.
"Sau này đừng nhắc đến người đó trước mặt tôi."
Chuyện tình cảm của cô, nói có không có nói không cũng chẳng phải. Không dám yêu hay không muốn yêu?
Không ngờ cũng có một ngày Lý An Nhiên này bị thứ gọi là tình cảm làm cho vấn vương. Chẳng ai biết về mối quan hệ này kể cả cô bạn thân Thiên Di cũng không hề hay biết. Thế giới của anh ta quá khác biệt đối với cô, nói không với tới cũng đúng.
Nam nhân tài giỏi đã cướp mất trái tim của An Nhiên rốt cuộc là ai và đang ở đâu? Tại sao anh ta lại mất tích mấy thánh nay, là muốn tránh mặt cô hay sao?
Con Lamborghini hôm nay đã bị bỏ lại ở nhà, bỗng nhiên hôm nay An Nhiên nổi hứng đi bộ ấy mà.
Dòng người tấp nập, nhịp sống của thành phố thật nhanh, nhanh đến mức chỉ cần chậm một chút là không thể theo kịp. Cô cảm thấy mình chỉ là một người bình thường trên con phố rộng lớn này.
Bất kì nơi nào cũng có mặt tốt và cả những góc khuất, giống như khi chúng ta đứng quay mặt về ánh sáng thì luôn luôn có một cái bóng đen đổ về phía sau. Nơi thành thị náo nhiệt tràn ngập ánh đèn cũng sẽ có những con hẻm u tối.
"Xin lỗi." Giọng nam khá cao lên tiếng xin lỗi khi lỡ va vào An Nhiên.
Cô cũng chẳng bận tâm hay oán trách gì, dù sau mình cũng không bị té, cứ thế mặc kệ người đó rồi đi tiếp.
Rắc! Một tiếng động vang lên từ phía sau và sau đó là một tiếng hét của người lúc nãy.
Nam nhân áo khoác đen đội mũ lưỡi trai che kín mặt tiếp cận cô từ phía sau.
"Sau này cẩn thận một chút."
Chất giọng trầm ấm đột ngột vang lên bên tay khiến cho cô dựng hết cả tóc gáy, định quay sang váng cho người đó một bạt tay thì lại chợt nhận ra giọng nói ấy rất thân thuộc với mình.
Người đàn ông đặt vào tay An Nhiên chiếc ví tiền vừa bị lấy lúc nãy rồi rẽ vào con hẻm âm u mà khuất dạng.
Cầm lấy chiếc ví trong tay, cô khẽ mỉm cười nhưng nước mắt lại thi nhau