Cuối cùng anh cũng đã nói ra được những lời mà bao lâu nay bản thân luôn ấp ủ. Khải Hoàng cảm thấy rất nhẹ lòng nhưng có vẻ cô thì không cảm thấy như vậy. Lời bày tỏ của Khải Hoàng quá đột ngột khiến cho Thiên Di không biết nên phản ứng thế nào mới phải.
Anh là một người chu đáo và biết quan sát, nhận thấy được vẻ khó xử trên gương mặt Thiên Di thì Khải Hoàng liền bật cười rồi nói bâng quơ sang chuyện khác.
"Thôi coi như anh chưa nói gì, em đừng bận tâm."
Sự bất lực và đau xót một lần nữa lại thoáng hiện lên trong ánh mắt của người con trai ấy. Người đã yêu cô, yêu cô hơn cả bản thân mình...
Thiên Di đã nghĩ đúng, trước đây cô và anh ta quả thực là đã có mối quan hệ tình cảm trai gái.
"Tôi muốn về nhà." Thiên Di nói.
Nhưng nhà mà cô muốn về đang ở đâu? Lục gia hay là Lâm gia. Hình như cả hai nơi Thiên Di đều không muốn đối mặt với nó. Cô phải làm gì khi về nhà? Sẽ ra sao khi Vĩ Phong biết được cô ở cùng Khải Hoàng?
Khải Hoàng cười nhạt.
"Thôi được rồi, xem ra em cũng không muốn ở lại với anh."
Anh đưa điện thoại của Thiên Di lại cho cô, sau đó mỉm cười tạm biệt rồi quay bước ra ngoài.
"Khoan đã!" Cô bỗng nhiên cất tiếng gọi.
Bóng lưng cô đơn đó ngoảnh mặt lại nhìn, cái nhìn đầy thâm tình yêu thương.
"Sao này, liệu tôi có thể gặp lại anh?"
Thanh âm vang lên nhàn nhạt nhưng lại lấp đầy được tất cả các khoảng trống trong phòng cũng như trong lòng người con trai đó.
Tại sao cô lại nói ra những lời như vậy? Ngay cả bản thân Thiên Di cũng không rõ.
"Tất nhiên là được rồi, đồ ngốc." Giọng anh vang lên đầy sự vui vẻ. Đôi môi cong lên một đường cong mãn nguyện.
.....
Gương mặt vẫn lạnh lùng như mọi hôm nhưng ánh mắt Lục tổng lại thoáng qua vẻ lo lắng hốt hoảng. Vợ mình đang ở cùng với đối thủ của mình, thử hỏi ai lại không cảm thấy lo lắng.
Anh đã tạm gác lại toàn bộ công việc bận bịu của mình để tìm cô. Khi điện thoại Vĩ Phong reo lên, nhìn vào màn hình thì thấy hiện lên một dãy số thân thuộc. Lúc ấy, Vĩ Phong không thể che giấu nổi sự lo lắng. Giọng điệu càng trở nên đáng sợ, lạnh giá.
"Nói mau! Cậu đã đưa Thiên Di đi đâu?"
"Vĩ...Vĩ Phong?"
Vốn dĩ định gọi điện cho Vĩ Phong bảo anh ta đến đón, nhưng tại sao giọng nói của anh lại trở nên đáng sợ đến như vậy?
"Thiên Di! Em đang ở đâu?" Ngọn lửa trong lòng anh như vơi đi phần nào khi nghe được giọng nói của cô.
"Tôi đang ở bệnh viện Y" Cô đáp.
"Được rồi em ở yên đó, đợi tôi 5 phút."
5 phút sao? Từ chỗ của anh đến bệnh viện, Vĩ Phong có lầm không vậy?
.....
4 phút 36 giây.