Cuộc họp bắt đầu trong bầu không khí thật căng thẳng. Đứng trước Lục tổng để trình bày bản báo cáo là một thử thách vô cùng lớn vì chỉ cần có chút sơ sót thì Vĩ Phong sẽ ngay lập tức chau mày, không khí càng trở nên ngột ngạt hơn nữa.
Những người đang có mặt ở đây để tiến hành báo cáo doanh thu những ngày đầu đều là nhân viên ưu tú nhất của Lục thị nên phong thái đều rất chuyên nghiệp.
Vĩ Phong cẩn trọng lắng nghe. Doanh thu bán ra những ngày đầu tiên đều rất đều đặn và Black Sky có độ nổi tiếng rất cao nhờ tích cực quảng bá một cách mạnh mẽ. Đặc biệt với sự đích thân xuất hiện ở buổi họp báo của Vĩ Phong càng khiến công chúng thêm phần chú ý đến dự án Hoàng Kim này. Những lời bình luận từ trên mạng đến những khách hàng đã mua đều rất tích cực. Black Sky có thể xem là một cú mở màn đầy ngoạn mục cho chuỗi đá quý của dự án Hoàng Kim.
Cuộc họp diễn ra khá suông sẻ, suốt buổi anh chẳng đưa ra câu hỏi nào vì mọi thứ dường như đi đúng quỹ đạo mà Vĩ Phong vẽ sẵn trong đầu.
Cuộc họp kết thúc, các nhân viên đều thở phào nhẹ nhõm mà bước ra bên ngoài. Riêng chỉ có Vĩ Phong và Văn Nguyên là còn ở lại.
"Bên phía đối thủ cạnh tranh, vẫn chưa có động tĩnh?" Anh đề cập đến Tinh Anh, một vấn đề đáng lo ngại nhất cho đến tận bây giờ.
"Vẫn chưa có bất kì thông báo gì về việc sẽ đưa ra bộ sưu tập mới." Văn Nguyên ngồi bên cạnh, đáp.
"Cậu có nghĩ thật sự lần này Khải Hoàng không có ý định cạnh tranh với bên ta?" Văn Nguyên nói với vẻ nghĩ ngợi sâu xa.
Vĩ Phong nhếch môi, ngữ khí có phần giễu cợt.
"Trừ khi cậu ta chết đi còn không sẽ bám lấy Lục thị đến cùng."
Chính Vĩ Phong là người hiểu rất rõ về Khải Hoàng và ân oán năm đó. Hứa Khải Hoàng sẽ không dễ dàng buông bỏ đến như vậy.
Văn Nguyên quan sát nét mặt và biểu cảm của anh từ nãy đến giờ rồi đột nhiên chuyển sang một vấn đề khác.
"Hôm nay tôi nghĩ cậu nên đi nghỉ sớm."
"Không cần, tôi còn có một số việc phải giải quyết." Vĩ Phong đáp lời, thanh âm anh phát ra kèm theo tiếng thở nặng nhọc.
Nói rồi, anh bước ra khỏi phòng họp lái xe đến một nơi bỏ lại Văn Nguyên với vẻ mặt lo lắng cùng với tiếng thở dài.
Cậu bạn này của anh đúng là rất cố chấp, cho dù có khuyên đến thế nào thì Vĩ Phong cũng sẽ không nghe.
[...]
"Không cần chào hỏi, cứ nói thẳng vào vấn đề."
Vĩ Phong đã đến điểm hẹn, đó là một quán cafe trên tầng thượng vắng vẻ và yên tĩnh. Vừa đến nơi, anh ngồi xuống rồi nói với giọng khẩn trương.
Đối tượng gặp mặt vẫn