Cô Vợ Tuyệt Sắc Của Tổng Tài Cuồng Bạo

Chương 7: Tôi sẽ cướp đi tất cả mọi thứ từ tay cô!


trước sau

Người phụ nữ này.. tại sao lại giống Trang Hạ Ảnh đến như vậy..?

Cứ như từ một khuôn đúc ra, một chút cũng không khác!

Quả là giai nhân khuynh thành, ngũ quan tinh xảo, không hề có một chút khuyết điểm nào để người đối diện chiếm lấy thời cơ chê bai!

Hàng mày lá liễu, đôi mắt óng ánh phập phồng, bờ mi mảnh mai cong vút như làn sóng, đôi môi đỏ mọng gợi cảm.. thực khiến đàn ông mê hoặc.. chỉ muốn ôm vào lòng mà e ấp che chở..

- Ngữ Đan Trân, con đàn bà thối nát, lại thích đi xem lén việc tốt của người khác như vậy! Thực đúng là bản chất dâm tiện đã ăn trong xương tủy của cô!

Bạc Kiệt Hạo khinh miệt nhìn cô, môi mỏng khẽ nhả vài chữ.

- Tôi không có, nhưng mà.. hai người chẳng phải đã quá vô liêm sỉ khi làm tình ngay tại đây hay sao a? Tôi cũng không nghĩ là Bạc Tổng của tập đoàn Bạc Thế lừng lẫy tiếng tăm như vậy mà lại không đủ tiền để thuê một phòng tổng thống giải quyết nhu cầu sinh lí a!

Ngữ Đan Trân cười giễu cợt nhìn Bạc Kiệt Hạo.

- Khốn kiếp, mồm mép cũng thật lanh lợi, xem tôi có đánh chết cô hay không, con đàn bà dâm tiện!

Không để Ngữ Đan Trân phản ứng lại lời nói của chính mình, Bạc Kiệt Hạo nhanh như tia chớp lao về phía cô, bàn tay rắn chắc không chút lưu tình hạ xuống khuôn mặt của Ngữ Đan Trân một cái tát long trời.

Tiếng động phát ra như muốn xô đổ vạn vật, cũng có thể hiểu, đối với cái tát khốc liệt này, Bạc Kiệt Hạo cơ hồ đã dùng hết sức lực có trong tay.

Cái tát này dường như muốn nghiền nát khuôn mặt của cô..

Ngữ Đan Trân quay mặt sang một bên, mùi máu tươi nhanh chóng xộc mạnh vào mũi cô, khoé môi nhanh chóng rỉ ra máu, máu rỉ ra ngày càng nhiều, cơ hồ không có dấu hiệu dừng lại, cũng giống như trong tim cô lúc này, cũng đang rỉ máu từng đợt âm ỉ.

- Anh quả là tàn nhẫn!

Cổ họng như nghẹn ứ, Ngữ Đan Trân nhìn người đàn ông hờ hững trước mặt, sắc mặt Bạc Kiệt Hạo vẫn bình thản như cũ, không chút mảy may dao động, như là ban nãy anh không phải là người tát cô.

- Câm mồm! Cô không có tư cách nói rằng tôi tàn nhẫn! Bởi vì cô có biết không? Đối với người phụ nữ dâm tiện như cô, tôi còn phải tàn nhẫn hơn nữa kìa, đồ đàn bà rắn rết, tâm địa ác độc!

Ánh mắt Bạc Kiệt Hạo như muốn ăn tươi nuốt sống Ngữ Đan Trân, nó không hề có chút gợn sóng, chỉ toàn một mảnh u ám đến đáng sợ.

Ngữ Đan Trân cười khổ một tiếng, vết máu trên miệng đã nhiễu loang lổ xuống sàn nhà từ lúc nào, vì vậy nên
cơn đau ở khoé môi ngày càng mãnh liệt.

Bạc Kiệt Hạo, anh đúng thực là ma quỷ, khi nào mới chịu buông tha cho em đây a?

Khi mọi chuyện được phơi này hay sao? Khi anh biết em vô tội, không đẩy Trang Hạ Ảnh xuống vực hay sao?

Chỉ là, cái ngày này không biết có được diễn ra hay không?

"Reng"

Tiếng chuông điện thoại vang inh ỏi, Bạc Kiệt Hạo chợt nhíu mày, móc điện thoại từ trong túi quần ra.

- Có việc gì?

-...

- Được, tôi đến ngay!

Bạc Kiệt Hạo dập máy, đi về phía Trang Hạ Tình, dịu dàng mật nước nhìn cô, ánh mắt lạnh nhạt cơ hồ chỉ còn lại ý vị thâm tình nồng đậm.

- Công ty có vài hợp đồng quan trọng cần anh xử lý, Hạ Tình, em ở đây, anh sẽ về ngay thôi!

- Vâng!

Trang Hạ Tình trong lòng mặc dù có chút ủy khuất nhưng rốt cuộc vẫn thuận theo.

Cô biết, người đàn ông này vốn dĩ thích kiểu phụ nữ ngoan ngoãn nghe lời chứ không phải là kiểu phụ nữ cứng đầu quật cường.

Bạc Kiệt Hạo xoa đầu cô, nhanh chóng rời bước, khi ra khỏi phòng còn không quên in lên môi Trang Hạ Tình một nụ hôn nồng cháy, trực tiếp xem Ngữ Đan Trân như không khí.

Ngữ Đan Trân cười khổ, hắn cần gì phải dùng loại phương pháp này để hành hạ cô chứ, kỳ thật, đối với việc hắn đánh đập cô so với việc hắn cùng người phụ nữ khác ân ái trước mặt cô, thì việc mà hắn ân ái cùng người phụ nữ khác trước mặt cô mới làm cho cô thực sự thương tổn.

Cô cơ hồ không thể thở nổi khi chứng kiến cảnh môi lưỡi bọn họ giao triền không ngớt như vậy a!

Trang Hạ Tình đi đến trước mặt Ngữ Đan Trân, khoé môi kinh diễm không nhanh không chậm đăm chiêu nói.

- Ngữ Đan Trân, có lẽ cô cũng rất kinh ngạc khi khuôn mặt của tôi lại y đúc khuôn mặt của chị Hạ Ảnh đúng không? Tôi và chị ấy vốn dĩ là chị em song sinh, lý do hôm nay tôi có mặt ở đây chính là muốn trả thù cho chị Hạ Ảnh, cô chính là người đã xô ngã chị ấy xuống vực! Tôi sẽ thay chị ấy trả thù cô, đương nhiên cũng đồng nghĩa với việc, tôi sẽ cướp đi tất cả mọi thứ từ tay cô, điển hình như Hạo..

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện