Mã Lung Linh không ngời người của bang Phi Long được huấn luyện nghiêm ngặt đến như vậy.
Đã biết là có thuốc nổ mà cũng không hề tỏa ra hoảng loạn vẫn bình tĩnh chờ lệnh của chủ nhân mình.
Chỉ có vậy thì bang Tam Hổ của ba cô cụng đã không có tài nào mà bì được lại.
Trong lòng Bạch Tử Long đột nhiên cảm giác lo lắng, không biết vì sao anh lại quay lại nắm lấy bàn tay mềm mại của Mã Lung Linh mà kéo đi.
Hai người vừa chạy được vài bước thì từ phía sau họ đột nhiên vang lên những tiếng nổ mạnh.
"Boom......boom.....boom...."
Bạch Tử Long dùng thân của mình che lại thân thể mảnh mai của Mã Lung Linh.
Kho hàng bị nổ tan thành mây khối, đột nhiên từ bốn phía một đám người xông tới bao vây đám người của Bạch Tử Long.
Họ dùng súng chỉa thẳng vào người của Bạch Tử Long.
Bạch Tử Long nhìn họ bằng ánh mắt độc ác, trong tình hình này nếu không có cứu binh thì dù Bạch Tử Long có 10 cái mạng cũng không thoát được.
Bạch Tử Long biết mình đã không còn đường lui nhưng anh vẫn không hề khuất phục.
Dù anh có chết cũng phải chết một cách quang minh lỗi lạc.
Lúc này Mã Lung Linh thật bối rối trong lòng, cô đang cố suy nghĩ cách để giúp Bạch Tử Long.
Cô biết nếu cô kêu anh bắt cô làm con tinh, thì với tính tình ngang ngược của Bạch Tử Long sẽ không đồng ý.
Mã Lung Linh đột nhiên vươn tay chụp lấy khẩu súng trên tay của Bạch Tử Long.
Bạch Tử Long bất ngờ với hành động này của cô, anh nhìn Mã Lung Linh bằng ánh mắt nghi ngờ.
Bạch Tử Long không biết Mã Lung Linh muốn giở trò gì.
Mã Lung Linh xoay người nhìn vào tên cầm đầu, cô dùng súng chỉa vào đầu của mình.
"Trương Hữu, cho thuộc hạ của ngươi lui xuống.
Thả Bạch Tử Long và thuộc hạ của anh ta đi."
Mã Lung Linh nhìn Trương Hữu nói.
Trương Hữu là thuộc hạ thân cận của Mã Cảnh Chung.
Mã Cảnh Chung thương nhất là đứa con gái này.
Trương Hữu nhìn Mã Lung Linh do dự một chút, nhưng nếu để Bạch Tử Long mà thoát thì sẽ không có cơ hội tốt như thế này để giết chết Bạch Tử Long nữa.
"Tiểu thư, cô đừng như vậy.
Đại ca đã hạ lệnh phải lấy mạng của Bạch Tử Long.
Thuộc hạ không dám làm trái."
Trương Hữu vừa nói vừa ra hiệu cho thuộc hạ của mình chuẩn bị nổ súng.
Mã Lung Linh nhìn thấy Trương Hữu không nghe mệnh lệnh của cô thả người, ngược lại còn tỏa ra thái độ cứng rắn muốn giết cho bằng được Bạch Tử Long mới thôi.
Bạch Tử Long nhìn thấy tình hình này liền nhìn thuộc hạ nói.
"Chết cũng không khuất phục."
"Dạ, thuộc hạ tuân lênh."
Nói xong tất cả mọi người đều thủ sẵn tư thế chuẩn bị chiến đấu.
Mã Lung Linh nhìn thấy hai bên không ai chịu thua ai đành dùng mình để uy hiếp.
"Trương Hữu, nếu để cha ta mà biết ngươi vì Bạch Tử Long, mà làm hại đến đứa con gái mà ông yêu thương nhất.
Ngươi nghĩ cái mạng nhỏ nhoi của ngươi còn có thể giữ được hay không."
Mã Lung Linh nhìn Trương Hữu nói ra những lời uy hiếp.
"Tiểu thư, cô đừng làm loạn nữa thuộc hạ không có thời gian chơi với cô."
Trương