Hàn Mạc muốn làm cho Nam Liệt ngạc nhiên và tìm cơ hội nói cho anh biết suy nghĩ của cô.
Lưu Xuyên nhìn thấy Hàn Mạc như vậy trong long lo lắng.
Từ khi nào một Hàn gia kiêu ngạo lạnh lùng lại chu đáo đến như vậy, chịu hạ mình vào bếp nấu cơm cho người khắc ăn.
Hàn Mạc chưa từng nấu nướng nên tây chân vụng về, đã làm cho tây mình bị bỏng nước sôi.
"Hàn tiểu thư tay cô bị thương rồi, để Dì Cầm lấy thuộc bôi cho cô."
Dì Cầm nhìn thấy trong lòng lo lắng, bà rất yêu quý Hàn Mạc.
Nếu không có cô chưa chắc gì Nam Liệt chịu về, sống tại biệt thự Nam Viên này.
Tánh tình Hàn Mạc dù hơi lạnh lùng ít nói nhưng cô rất tôn trọng những người giúp việc trong biệt thự.
Chỉ cần họ làm đúng phận sự của mình thì Hàn Mạc sẽ khong bao giờ dùng thái độ chủ tớ đối với bọn họ.
Nhất là đối với bà cô luôn nói chuyện tôn kính và lễ phép nên ai nấy đều rất yêu mến cô.
"Không sao dì không cần lo lắng, đây chỉ là vết thương nhỏ mà thôi."
Hàn Mạc nhìn nét mặt khẩn trương của bà mà cười nói.
"Hàn gia, ngài có sao không?"
Lưu Xuyên nhìn vết thương trên tay của Hàn Mạc trong lòng khẩn trương.
"Đây chỉ là vết thương nhỏ không đáng ngại."
Hàn Mạc nhìn Lưu Xuyên nói.
8 giờ tối Hàn Mạc ngồi trước một bàn đầy thức ăn lúc này đã trở nên nguội lạnh.
Lưu Xuyên cung kính đứng bên cạnh Hàn Mạc, trong lòng vô cùng nao núng.
Hàn Mạc với nét mặt hứng hỡ ngồi đợi Nam Liệt về nói cho anh biết cô đã chấp nhận làm vợ của anh.
Thông thường thì Nam Liệt sẽ về vào lúc 5 giờ chiều, nhưng hôm nay đã 8 giờ tối mà anh còn chưa về cũng không một cú điện thoại.
Càng chờ thì Hàn Mạc càng thêm giận dữ, sự kiên nhẫn của cô đã không còn nữa.
Lúc này Nam Liệt từ bên ngoài bước vào khuôn mặt vui vẻ đến không thể tả, anh đang ôm một cô gái dáng người mảnh mai khuôn mặt xinh đẹp trong lồng.
Việt Vũ, Phi Dạ và Tề Phú đi bên cạnh anh.
Lưu Xuyên nhìn thấy cảnh trước mắt mình liền chuyển tầm mắt vào người của Hàn Mạc.
Trong lòng Lưu Xuyên chuẩn bị sẵn sàng để đón lấy cơn thịnh nộ của Hàn Mạc.
Ba người nhìn thấy Hàn Mạc liền gật đầu chào cô.
"Hàn gia."
Hàn Mạc không nói gì trong lòng cô đang tức giận.
Cô đã vì anh mà như một con ngóc ngồi đây đợi anh hết 3 tiếng đồng hồ, còn anh thì sao?
Anh cùng người phụ nữ khác vui vẻ bên nhau.
Nam Liệt cẩn thận dìu cô gái đó ngồi vào ghế kế bên cạnh của Hàn Mạc.
"Mạc Mạc, anh đã tìm được Vi Vi."
Giọng nói vui mừng của Nam Liệt vang lên.
Hàn Mạc thật kinh ngạc với lời nói của anh, cặp mắt sắc bén của Hàn Mạc quan sát người con gái Nam Liệt gọi là Vi Vi.
Không biết vì sao Hàn Mạc lại có cảm thấy cô gái này không đơn giản.
Trương Vi nhìn Hàn Mạc bằng ánh mắt sợ sệt, rồi cất giọng nhỏ nhẹ nói.
"Chào chị em là Trương Vi."
Vừa nói cô ta vừa nép khuôn mặt xinh đẹp của mình vào lồng ngực của Nam Liệt.
Hàn Mạc nhìn thấy cử chỉ thân mật này của hai người không biết vì sao trong lòng Hàn Mạc lại nổi nóng lên.
Hàn Mạc không nói gì cô tự trấn an mình rằng, hai nguời là anh em.
Dì Cầm từ phòng bếp bước ra tay bà cầm thêm mấy cái chiến và đủa mời Trương Vi, Tề Phú, Phi Dạ và Việt Vũ dùng cơm.
Phi Dạ nhìn Lưu Xuyên lúc này đang nghiêm chỉnh đứng bên cạnh Hàn Mạc nói.
"Lưu Xuyên, cô cũng ngồi xuống cùng dùng cơm."
Lưu Xuyên nhìn Phi Dạ nở một nụ cười ngọt ngào nói.
"Không cần, tôi đã ăn rồi."
Từ trước tới