CHÚ Ý: CẢNH 18++++++++
Sau khi Hàn Mạc nói chuyện xong với Tần Gia Uy, cô phái Lãnh Dương và Lãnh Tuấn theo thuộc hạ của Tần Gia Uy giải quyết đám người của Triệu Luân.
Hàn Mạc một mình đi vào thang máy, cô đã đặt một căn phòng VIP 5610 ở trên để cho Nam Cường nghỉ ngơi.
Bất cứ nơi nào Hàn Mạc đi Nam Cường đều phải ở bên cạnh cô.
Hiện tại Lưu Bằng và Lưu Xuyên đang trong nôm Nam Cường ở trên phòng.
Bây giờ trách nhiệm của Lưu Bằng là bảo vệ sự an toàn cho thiếu chủ.
"Dinh...."
Cửa thang máy vừa mở ra, Hàn Mạc tao nhã bước vào trong.
Cô vươn tay ấn vào tầng 56, cánh cửa thang máy gần đống lại thì đột nhiên một bàn tay to lớn đầy máu của người đàn ông tò vào trong khe hở chặn không cho cửa thang máy đống lại.
Hàn Mạc nhìn thấy bàn tay máu me này, cô bực bội cau mày.
Người đàn ông dùng sức mở toang cánh cửa thang máy ra.
Nam Liệt với nét mặt giận dữ ngang nhiên mở cửa xông vào.
Thật ra Hàn Mạc không hề kinh ngạc với hành động này của Nam Liệt.
Cô đã biết trước Nam Liệt sẽ có mặt ở đây ngày hôm nay, nên cô cố tình ăn mặc như vậy để chọc tức anh.
Hàn Mạc giận anh về việc lần trước, khi anh cố tình đưa tin ra ngòai nói tính mạng của mình gặp nguy hiểm, làm cô xém một chút không giữ được Nam Cường.
Nam Liệt nhìn thấy vẻ mặt thờ ơ khó chịu này của Hàn Mạc khi nhìn thấy anh, trong lòng Nam Liệt cảm giác đau nhói.
Nhìn thấy Hàn Mạc, bao nỗi nhớ nhung mà Nam Liệt đè nén trong trái tim mình đều ập về.
Nam Liệt không nói gì anh bá đạo kéo Hàn Mạc vào lòng.
Hàn Mạc dùng sức dẫy dụa nhưng không thể rời khỏi vòng tay của Nam Liệt.
Anh ngang tàng áp môi mình lên đôi môi mềm mại của Hàn Mạc.
Nam Liệt dùng lưỡi tách ra môi cô, anh đưa đầu lưỡi của mình vào trong khoang miệng của Hàn Mạc.
Nam Liệt tham lam mút lấy mật ngọt chỉ thuộc về riêng của Hàn Mạc.
Trong lúc này cái gì là tức giận cái gì là tôn nghiêm đều không tồn tại.
Trong lòng của hai người giờ phút này chỉ có đối phương mà thôi.
Hàn Mạc ngừng dẫy dựa cô vươn đôi tay mềm nhũn của mình choàng qua cổ của Nam Liệt.
Hàn Mạc nhiệt tình đáp lại nụ hôn của anh, Nam Liệt phản ứng mạnh mẽ với hành động này của Hàn Mạc.
Anh áp người cô sát vào bức tường của thang máy, Nam Liệt vùi khuôn mặt anh tuấn của mình vào cái cổ trắng như tuyết của Hàn Mạc.
Mùi hương và thân thể quen thuộc này, đã làm cho Nam Liệt ngày nhớ đêm mong.
Nam Liệt hôn nhẹ nhàng ở cổ của cô rồi dừng lại nơi đôi môi mềm mại của Hàn Mạc.
Nam Liệt không thể nào kèm chế được sự kích thích trong lòng mình.
Tay anh bắt đầu sợ soạng khắp nơi trên cơ thể của cô, bàn tay to lớn mạnh mẽ của Nam Liệt dừng lại ở cặp ngực căng tròn của Hàn Mạc.
Hàn Mạc cảm giác được cô đã vì anh mà trở nên ẩm ướt.
Nam Liệt dịu dàng nắn bóp ngực mềm mại của Hàn Mạc.
Anh cảm giác trong người mình như có luồng khí nóng chạy khắp nơi.
Nam Liệt không còn chịu nỗi được sự cám dỗ chết người này nữa, vật nam tính của anh đã cương cứng từ lâu, nó muốn nổ tung ra lớp vải quần tây của anh.
Nam Liệt buông đôi môi xưng đỏ của Hàn Mạc ra, cặp mắt lu mờ bởi dục vọng của Nam