Trong lúc đoàn xe của bọn họ, chạy qua một thị trấn nhỏ ở một nơi hẻo lánh vắng vẻ.
Nam Liệt chợt mở cặp mắt chim ưng đầy sát khí của mình ra.
Tứ đại hộ pháp của Nam Liệt nhìn thấy liền ngồi thẳng người dậy, tập trung tinh thần quang sát chung quanh.
Hàn Mạc ngồi trong chiếc xe đầu tiên tiến về phía trước.
"Lãnh Dương, có người mai phục."
Giọng nói lạnh lùng của Hàn Mạc, làm cho tất cả mọi người ngồi trong xe điều kinh ngạc.
Họ nhìn giáo giác tứ phía nhưng không thấy có gì khả nghi.
Nhưng họ biết khi Hàn Mạc đã lên tiếng, thì nhất định sẽ có chuyện xảy ra vì giác quan thứ sáu của Hàn Mạc vô cùng chính xác.
Xe chạy khoản chừng 10 phút đột nhiên từ phía trước và phía sau, có một đoàn xe Jeep hùng dũng chặn đường của bọn họ lại.
Đám người che mặt không biết trời cao đất dày này, hùng hổ bước xuống xe.
Trên tay bọn họ người nào cũng cầm một khẩu súng AK-47.
Ánh mắt hung tợn, sát khí đằng đằng nhìn rất đáng sợ.
Những người dân địa phương, vừa nhìn thấy liền kinh hãi chạy vào trong nhà đống cửa lại.
Họ dùng súng chỉa vào đám người của Nam Liệt và Hàn Mạc.
Nam Liệt không nói gì cặp mắt lạnh lùng, nhìn họ không hề tỏa ra chút bâng khuâng hay lo ngại.
Hàn Mạc nhìn thẳng vải mặt của bọ. họ, khuôn mặt xinh đẹp của cô không hề đổi sắc.
Đám người che mặt nhìn một cái là biết ngay Nam Liệt chính là thủ lĩnh, vì khí thế của Nam Liệt thật khiếp người.
Khi họ nhìn vào Hàn Mạc thì trong ánh mắt của bọn họ, chợt hiện lên tia nghi ngờ.
Hàn Mạc là phụ nữ, ở Trung Đông phụ nữ không thể như đàn ông, đứng trên cao thống lĩnh hàng trăm thuộc hạ.
Họ nhìn Hàn Mạc do dự một chút rồi mới cầm súng chỉa vào người cô.
Lãnh Dương nhìn thấy vậy liền muốn xông tới, đánh cho bọn họ một trận.
Lãnh Dương bi ánh mắt sắc bén của Hàn Mạc, làm cho anh dừng lại động tác của mình.
Hàn Mạc không hề sợ đám người này, cô muốn biết đến cuối cùng họ muốn giở trò gì.
Hàn Mạc ngoan ngoãn ngồi vào chiếc xe Jeep của bọn họ.
Nam Liệt cũng bị đám người này cầm súng uy hiếp bắt anh ngồi vào trong xe.
Nam Liệt và Hàn Mạc ngồi sát bên nhau, tên bịt mặt bắt đầu nổ máy xe phóng thật nhanh về phía con đường vắng trong thị trấn.
Nhìn thấy chủ nhân bị họ bắt đi, đám thuộc hạ của Nam Liệt và Hàn Mạc bắt đầu phản kích.
Họ đột nhiên rút từ phía sau, ra những khẩu súng lục với lực sát thương lớn.
"Pằng pằng pằng......"
Những tiếng súng vang lên, đám người che mặt lần lượt ngã quỵ xuống mặt đất.
Một số còn lại cũng bị thuộc hạ của Nam Liệt và Hàn Mạc chế ngự.
Vừa rồi đám người này còn thật ngoan ngoãn không giám phản khán, nhưng không ngờ bây giờ họ lại đột kích một cách mạnh mẽ nhưng vậy.
Trong hoảng loạn đám người cua Nam Liệt bắt được một tên cầm đầu.
Việt Vũ dùng súng chỉa ngay huyệt thái dương của hắn.
Cặp mắt Việt Vũ hiện lên tia độc ác, anh nhìn tên che mặt nói với giọng đầy nguy hiểm.
"Các người muốn đưa họ đi đâu?."
Tên che mặt không chịu khuất phục, khuôn mặt gian ác không hề tỏa ra sợ sệt.
Việt Vũ nóng giận anh hạ khẩu súng xuống,