Lúc này máy camera quay thẳng lên người của Kiều Nhất Phàm, ông uy nghiêm đứng phía trên nhìn xuống đám ký giả nói.
"Kiều Nhất Phàm tôi không xứng đáng với chức vụ cục trưởng này.
Hôm nay tôi xin chính thức từ chức, nhường lại chức cục trưởng này cho người có tài hơn.
Tôi thành thật có lỗi với những người đã ủng hộ tôi trong suốt thời gian qua.
Cảm ơn mọi người."
Nói xong Kiều Nhất Phàm khom người chào một cái, rồi ông được trợ lý của mình hộ tống rời khỏi khách sạn The Palm.
Bây giờ trong lòng Kiều Nhất Phàm không có gì quan trọng hơn là Kiều Nhi và An Nhi.
Kiều Nhất Phàm không màng đến danh vọng hay địa vị, chỉ cần ông được ở bên cạnh của Kiều Nhi là ông đã mãn nguyện.
Tràn Hạo cầm điều khiển bấm nút tắt TV, anh nhìn Nam Liệt và Mạnh Hùng nói.
"Lần này tôi nghĩ ông ta đã nghĩ thông suốt, cái gì mới là quan trọng nhất đối với ông ta."
Giọng nói cảm thông cùng chút thương xót của Tràn Hạo đã làm cho Nam Liệt và Hàn Mạc mềm lòng.
Chỉ cần Kiều Nhi hạnh phúc thì Hàn Mạc có thể bỏ qua tất cả.
Còn đối với Nam Liệt chỉ cần Hàn Mạc hạnh phúc đã đủ.
"Chỉ cần từ nay về sau ông ta không làm chuyện ác tôi sẽ bỏ qua tất cả."
Lúc Hàn Mạc nói ra những lời này, cặp mắt của cô nhìn vào Kiều Nhi.
Thật ra thì Kiều Nhi đã tỉnh lại từ lâu, cô đang bâng khuâng không biết phải đối mặt với Hàn Mạc và Nam Liệt như thế nào.
Dù sao Kiều Nhất Phàm cũng là người đã giết chết ba của cô và Hàn Mạc và cả ba của Nam Liệt.
Khi Kiều Nhi nghe Hàn Mạc nói ra những lời này, trong lòng Kiều Nhi cảm động vô cùng.
Nước mắt từ khéo mi của Kiều Nhi rơi xuống khuôn mặt kiều diễm của cô.
Mạnh Hùng ngồi trên sopha nhưng cặp mắt sắc bén của anh, vẫn luôn chú ý đến Kiều Nhi đang nằm trên giường, Mạnh Hùng nhìn thấy biểu hiện này của cô anh liền biết Kiều Nhi đã tỉnh.
Chắc có lè trong lòng của Kiều Nhi đang bối rối, cô không biết phải xử sao.
Mạnh Hùng đau lòng anh tự trách bản thân của mình.
Tại sao anh không thể giải quyết mọi chuyện ổn thỏa hơn, để tránh cho Kiều Nhi phải khổ sở như thế này.
Anh thầm nghĩ khi Kiều Nhi biết được sự thật chắc cô rất đau lòng.
Mạnh Hùng đứng lên anh đi tới bên cạnh giường của Kiều Nhi.
Bàn tay to lớn ấm áp của Mạnh Hùng
nắm lấy bàn tay lạnh lẽo của Kiều Nhi.
Anh thì thầm bên tai cô.
"Kiều Nhi, mọi chuyện đã qua.
Em không cần phải tự trách bản thân của mình.
Em xem, bây giờ không những em có một người cha yêu thương em mà còn có một người chị và cả con của chúng mình."
Mạnh Hùng vừa nói anh vừa đặt bàn tay to lớn ấm áp của mình lên cái bụng bằng phẳng của Kiều Nhi.
Cặp mắt của Kiều Nhi chợt mở ra thật to, cô dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn thẳng vào cặp mắt yêu thương của Mạnh Hùng.
Kiều Nhi muốn xác thực lời nói của anh.
Mạnh Hùng nở một nụ cười động lòng người, Mạnh Hùng không quan tâm đến sự hiện diện của mọi người.
Anh khom người xuống đặt lên môi của Kiều Nhi một nụ hôn cuồng nhiệt.
Nụ hôn này đã thay thế câu trả lời của anh với cô.
Du Tấn nhìn thấy mọi việc đã đâu vào đấy, anh nhìn Nam Liệt nghiêm túc nói.
"Liệt, tôi nghi ngờ Nhã Thanh có quan hệ với