Hôm sau.
Sáng sớm Hạ Tịch Nghiên đến tập đoàn Vân Duệ báo danh.
Tập đoàn Vân Duệ cũng biết lý lịch của Hạ Tịch Nghiên cho nên rất khiêm nhường, lễ độ với cô.
''Cô Hạ, hoan nghênh cô đến tập đoàn Vân Duệ làm việc!'' Chị Trương ở phòng nhân sự đưa tay ra cười nói.
Hạ Tịch Nghiên cũng cười đưa tay ra bắt tay với chị Trương.
''Không ngờ cô Hạ đã trẻ còn xinh đẹp như vậy!'' Chị Trương khen.
Hạ Tịch Nghiên cười cười: ''Chị Trương cũng vậy, trẻ như vậy mà đã ngồi lên được vị trí quản lý phòng nhân sự!'' Hạ Tịch Nghiên cũng không quên vuốt mông ngựa.
Nói tốt sẽ không khiến người khác ghét.
Đây là quy tắc thương trường.
Chị Trương cũng cười cười: ''Đi thôi, chị dẫn em đến bộ phận thiết kế!''
Hạ Tịch Nghiên gật đầu.
Sau đó hai người đi về phía bộ phận thiết kế.
Vừa đến bộ phận thiết kế, chị Trương vỗ vỗ tay: ''Mọi người dừng công việc trên tay một lát, tôi giới thiệu cho mọi người một đồng nghiệp mới!'' Chị Trương cười nói.
Vì thế đồng nghiệp trong bộ phận thiết kế dừng việc trên tay lại, đồng loạt quay đầu nhìn về phía chị Trương và Hạ Tịch Nghiên.
''Giới thiệu với mọi người một chút, Hạ Tịch Nghiên, vừa từ London về, sau này sẽ gia nhập vào đội ngũ làm việc của các bạn!'' Chị Trương cười nói.
Bộ phận thiết kế có nữ có nam, lúc thấy Hạ Tịch Nghiên xinh đẹp như vậy, ánh mắt vẫn luôn đặt trên người cô.
Nhưng Hạ Tịch Nghiên lại khiêm tốn đứng sau, khóe miệng mang theo một nụ cười nhạt làm cho người ta thấy không thể ghét được.
Lúc này chị Trương nhìn Hạ Tịch Nghiên ra hiệu bảo cô lên chào hỏi.
Hạ Tịch Nghiên bước lên nhìn bọn họ: ''Chào mọi người, tôi là Hạ Tịch Nghiên, hi vọng sau này mọi người chỉ bảo nhiều hơn...'' Hạ Tịch Nghiên cười nói.
''Hoan nghênh hoan nghênh...'' Lúc này có người nói một tiếng.
Hạ Tịch Nghiên nhìn người kia cười một cái.
''Bộ phận thiết kế của chúng ta lại có người đẹp rồi...'' Đồng nghiệp nam lúc này cũng cười nói hùa theo một tiếng.
Chị Trương đứng ở đó cùng Hạ Tịch Nghiên