"Được, hẹn ngày khác chúng ta ký hợp đồng!"
"OK!"
"Nếu vậy thì chúng tôi đi trước!"
Mục Chính Hi gật đầu, thế là cầm bản thảo thiết kế của Hạ Tịch Nghiên đưa cho Alexia.
Alexia gật đầu, sau đó rời đi.
Sau khi bọn họ đi ra ngoài thì Hạ Tịch Nghiên quay đầu lại nhìn Mục Chính Hi một cái.
Hạ Tịch Nghiên thở phào nhẹ nhõm một hơi, thật ra vừa rồi cô nói những lời đó thì không phải không lo lắng, dù sao vạch nỗi đau của người khác, nhưng Hạ Tịch Nghiên đánh cược một lần, cũng may là cô thắng!
Cô thở phào nhẹ nhõm.
"Sao vậy? Lo lắng?" Mục Chính Hi nhìn dáng vẻ của Hạ Tịch Nghiên thì nhướng mày hỏi.
"Vạch nỗi đau của người khác, anh không lo lắng sao?" Hạ Tịch Nghiên hỏi lại.
Nhắc đến chuyện này, Mục Chính Hi nheo mắt lại: "Cô Hạ, không phải cô thi đấu công bằng sao? Vì sao còn điều tra được tài liệu của Alexia?"
Hạ Tịch Nghiên nhìn Mục Chính Hi đi tới thì lùi lại phía sau: "Tôi chỉ tìm kiếm trên Google một chút thôi, tôi đã nghĩ ra ý tưởng thiết kế, bản thảo thiết kế cũng do tôi vẽ, không coi là công bằng sao?"
Huống chi cho dù người khác biết chuyện con của Alexia cũng chưa chắn nghĩ theo hướng đó.
Mục Chính Hi nghe Hạ Tịch Nghiên nói thì cong môi cười một tiếng.
"Ngụy biện!"
"Đây gọi là sự thật!"
Nhân cơ hội Hạ Tịch Nghiên đẩy Mục Chính Hi ra.
Người đàn ông này cứ thích cũng không có chuyện gì cũng dựa vào cô!
Mục Chính Hi gật đầu: "Người ta mua tác phẩm của cô với giá ba tỷ, cô lại tặng cho người ta, cô Hạ, cô đúng là hào phóng!"
Hạ Tịch Nghiên cười: "Ba tỷ, tôi thật sự sợ cô ta mua tất cả tác phẩm của mình, thà rằng tôi hào phóng tặng cho cô ta, huống chi tôi cũng không định bán tác phẩm này, hơn nữa một tác phẩm còn hơn là nhiều tác phẩm khác, trong tương lai còn đáng giá hơn nhiều!" Hạ Tịch Nghiên nhìn Mục Chính Hi nói từng chữ.
Không cần phải nói, hai người có cùng một suy nghĩ về vấn đề này.
Mục Chính Hi cũng