Phong Cảnh Thần có chút tò mò không hiểu tại sao Kỷ Minh Thành có thể thuyết phục Mạc Ái Ly làm cho hắn một phần đồ ăn đặc sắc như thế này.
Hắn liếc nhìn Kỷ Minh Thành một cái khiến cậu ta ngồi ngay ngắn lại, còn ra hiệu kêu hắn mau ăn đi...
Phong Cảnh Thần mở hộp đồ ăn đầu tiên ra, đập vào mắt hắn là món trứng cuộn có rắc chút tiêu lên trên bề mặt, phía dưới là một phần cơm vẫn còn ấm.
Hắn tiếp tục mở hộp đồ ăn còn lại ra, bên trong đựng canh rong biển thịt bằm thơm phức mặc dù đã nguội bớt...
Phong Cảnh Thần gắp một miếng cơm và một miếng trứng bỏ vào miệng, cảm nhận được hương vị quen thuộc từ sâu trong tâm trí nhưng hắn không nhớ đã từng ăn món này ở đâu...
"Cậu khai thật đi, cậu đã nói gì đó nên Mạc Ái Ly mới chịu làm cơm cho tôi đúng không?"
Kỷ Minh Thành hơi lùi lại phía sau, tránh việc khi cậu ta nói xong thì tên điên Phong Cảnh Thần kia sẽ giết cậu ta ngay lập tức...
"Thì...tôi bảo Mạc tiểu thư là nếu cô nấu cho sếp của tôi một bữa, từ nay trở về sau ngài ấy sẽ không đến bệnh viện làm phiền cô nữa...!"
Phong Cảnh Thần ho lên mấy cái, hắn dùng đôi mắt giết người nhìn về phía Kỷ Minh Thành khiến cậu ta vội vàng giải thích thêm...
"Cái này là tôi hứa, chứ ngài có hứa đâu nên ngài cứ đến làm phiền bác sĩ Mạc đi...cùng lắm thì cô ấy mắng ngài mấy câu rồi thôi..."
Phong Cảnh Thần được ăn ngon nên không thèm đôi co với Kỷ Minh Thành, nhưng việc cậu ta cứ ngồi ở đây khiến hắn cảm thấy ngứa mắt..
"Cậu ra ngoài đi..."
Kỷ Minh Thành gật đầu, cậu ta còn tiện tay rút vài tờ khăn giấy trên bàn để thấm bớt máu đang chảy trên trán.
Rõ ràng cậu ta không làm gì sai mà tên khốn này lại ra tay mạnh như thế, làm mất hết vẻ đẹp trai thường ngày của cậu ta rồi...
Kỷ Minh Thành bước xuống cầu thang chỗ lối thoát hiểm, cậu ta cười cười lấy điện thoại ra gọi đến một dãy số quen thuộc...
"Alo, ông chủ Trương dạo này làm ăn thế nào?"
[Là cậu Kỷ đấy à? Dạo này chúng tôi làm ăn cũng ổn, có chuyện gì không?]
"Chỗ ông có em nào xinh đẹp ngon lành không? Mang vài em đến đây cho tôi."
[Nhiều lắm, quán tôi mới tuyển thêm mấy em gái chân dài da trắng, đúng gu cậu Kỷ đấy.]
"Thế thì tốt quá, mang mấy em đó đến tập đoàn H&T đi, nhớ cho bọn họ đi cửa sau."
[Được, khoảng mười lăm phút nữa chúng tôi sẽ cho người đến...]
Kỷ Minh Thành ngồi xuống chỗ cầu thang chờ đợi, cậu ta lôi con dao được kẹp trong giày ra ngắm nghía một lúc.
Từ khi còn bé, cậu ta đã có sở thích mân mê những món đồ vật như thế này ở trong tay rồi...
Kỷ Minh Thành nghe thấy tiếng động