Mạc Ái Ly cảm thấy có gì đó không hợp lý cho lắm, nhưng cô cũng không tiện từ chối Lâm Uyển, dù sao bà cũng là người có hoàn cảnh vô cùng đáng thương.
Mạc Ái Ly nhớ đến lời dặn dò khi nãy của Phong Cảnh Thần, cô liền vui vẻ trả lời bà...
"Vậy chiều cháu ghé sang nhà dì xem thử nhé!"
Lâm Uyển vui mừng gật đầu, bà nói lời cảm ơn với Mạc Ái Ly xong liền cúp máy...
Khoảng một giờ chiều Mạc Ái Ly đến bệnh viện làm việc, hôm nay cô không nhìn thấy Kỷ Minh Thành đâu nên đoán rằng cậu ta đang bận đi giúp đỡ San Tiểu Ái rồi.
Nếu mà để cô gặp cậu ta thì cậu ta cứ cẩn thận với cô...
Buổi chiều hôm nay Mạc Ái Ly chỉ tiếp hai bệnh nhân đã đặt lịch sẵn từ trước, đa số đều là trẻ vị thành niên bị áp lực học tập nên có những biểu hiện khác những người bình thường, nhưng trường hợp này cô gặp nhiều rồi nên cũng dễ trò chuyện và điều trị.
Còn trường hợp đặc biệt như mẹ con Lâm Uyển thì đây là lần đầu tiên...
Mạc Ái Ly làm xong công việc liền mang báo cáo đến phòng Thiên Hàn Đình để nộp, cô đoán chắc thể nào anh cũng thăm sức khỏe của cô khi cô xin nghỉ ốm vào buổi sáng...
"Em bị ốm à? Bây giờ em đã khỏe hơn chưa mà lại đi làm?"
Mạc Ái Ly trả lời cho có, dù sao cô cũng không muốn Thiên Hàn Đình quan tâm quá nhiều đến chuyện của cô, chẳng may cái tên Phong Cảnh Thần kia điên lên thì anh chỉ có đường rời khỏi dương thế...
"Tôi vẫn ổn, cảm ơn viện trưởng đã quan tâm!"
Mạc Ái Ly lấy cớ phải gọi điện thoại để rời khỏi văn phòng, cô nhớ đến chuyện mà Lâm Uyển nhờ nên đành gọi cho Phong Cảnh Thần đến giúp...
"Khoảng năm giờ chiều anh có bận việc gì không? Tôi có việc muốn nhờ anh giúp..."
[Có chuyện gì à?]
"Lâm phu nhân vừa gọi cho tôi bảo con trai mà ấy tuyệt thực, bà ấy bảo hắn ta phải gặp tôi thì mới chịu ăn, tôi cảm thấy lo lo nên định nhờ anh đi cùng với tôi..."
Phong Cảnh Thần nhìn lịch họp đã được trợ lý đặt sẵn trên bàn, hắn nghĩ vẫn nên ưu tiên việc của Mạc Ái Ly lên trước, còn những cuộc họp nhàm chán này để sau hoặc hủy luôn cũng được.
Dù sao chuyện hắn hủy cuộc họp như cơm bữa thì ai ai cũng biết...
[Để tôi đến đón em, nhớ đừng nói chuyện với cái tên bác sĩ kia đấy, tôi ghét thằng đó...!]
Mạc Ái Ly ậm ừ gật đầu, nhiều lúc cô lại cảm thấy Phong Cảnh Thần còn trẻ con hơn cả cô, hắn ghét hay thích ai cũng không bao giờ che dấu, dường như tâm tư của hắn rất dễ đoán...
Đúng năm giờ chiều Phong Cảnh Thần đã có mặt ở bệnh viện, hắn mở cửa xe sẵn cho Mạc Ái Ly rồi