Vệ sĩ đưa Mạc Ái Ly đến Mạc gia an toàn, sau đó trở về báo cáo lại với Phong Cảnh Thần, kể cả chuyện cô cố tình dùng khăn giấy lau miệng sau khi hôn hắn một cái!
Phong Cảnh Thần không hề tức giận, ngược lại hắn càng có hứng thú với Mạc Ái Ly hơn, nếu lần sau gặp lại hắn phải bắt cô hôn thêm mấy cái, rồi cho người hầu lau sạch miệng của cô mỗi lần hôn là được.
Còn nếu cô không chịu thì cứ trực tiếp giết thôi!
Phong Cảnh Thần chăm chú nhìn vào tài liệu sơ lược về Mạc gia và Mạc Ái Ly, hắn cứ tưởng mấy cô tiểu thư cao quý phải được dạy dỗ đàng hoàng và hiền lành lắm cơ chứ, nào ngờ còn sót lại một người phụ nữ đanh đá giỏi lật mặt như thế này!
Còn lý do tại sao Mạc Ái Ly vừa đanh đá vừa kiêu kì như vậy đều do cha mẹ cô quá nuông chiều con cái, ngoài Mạc Ái Ly ra còn có thêm em gái Mạc Du Uyển!
Mạc Ái Ly vừa bước vào nhà đã có giúp việc bước ra hầu hạ, cô chưa kịp phản ứng thì cha mẹ đã đồng loạt lao đến ôm mình!
"Ôi bé con của chúng ta về rồi này! cha mẹ nhớ con lắm đấy! con yêu à! !"
Thôi Thanh Trúc hôn nhẹ lên trán cô, bà cứ ôm chặt cô vào lòng không buông, ngay cả Mạc Hà đứng bên cạnh cũng không làm gì được!
"Bà tránh ra, để tôi ôm con gái cưng một lúc xem nào! tôi cũng nhớ nó lắm chứ! !"
Mạc Ái Ly bị nghẹt thở, cô vội vàng gỡ tay của mẹ mình ra, thở hổn hển lên tiếng!
"Được rồi mà! con cũng nhớ cha mẹ lắm, bây giờ con hơi mệt! chốc nữa nói chuyện sau nhé! !"
Mạc Ái Ly hôn cả hai một cái liền mệt mỏi bước lên lầu, đi ngang qua người em gái Mạc Du Uyển đang xúng xính váy áo để đi đâu đó!
"Chị về sớm thế! ? Không đi chơi với anh Âu Dương Tư à! ?"
Mạc Ái Ly liếc nhìn Mạc Du Uyển, cô không thèm trả lời, chỉ cần nhắc đến cái tên Âu Dương Tư là cô lại phát điên lên!
"Này! chị tỏ thái độ gì thế hả! ? Được cha mẹ chiều quá nên không xem ai ra gì đúng không! ?"
Thôi Thanh Trúc biết thể nào hai đứa này mà gặp nhau cũng cãi nhau um xùm.
Một đứa thì tính nết khó ở, cái gì không vừa ý là không thèm đoái hoài đến, còn một đứa thì nhảy cảm, hở tí là khóc lóc méc cha mẹ!
"Con đi chơi đi, chắc chị con mệt nên tính tình của nó mới khó ở thôi! "
Mạc Du Uyển càng thêm bực mình, cô ta thật sự muốn đẩy Mạc Ái Ly xuống cầu thang ngay khi vừa nhìn thấy cô, nhưng có cha mẹ ở đây thì cô ta không làm như vậy được!
"Thôi con đi chơi! cha mẹ nhớ nói chị ấy cư xử cho đàng hoàng vào! "
Thôi Thanh Trúc cũng ậm ừ gật đầu,