Bà cụ ngồi hóng gió giữa trưa nắng dưới hàng cau...mắt nhìn về phía ao giữa sân, mùa này nước dưới ao rất trong, nhìn thấu đáy ao.
Bà u buồn nhớ về ngày ấy, con dâu của bà đã chìm sâu dưới đáy, khi kéo xác cô lên quanh người toàn bị quấn lấy bởi rong rêu.
Nỗi đau đớn âm ĩ của người mẹ già đã kéo dài hơn nửa năm nay, bà kéo chiếc khăn được quấn quanh cổ lên lau nước mắt.
Liên đang đứng trước hiên nhà nhìn về phía hàng cau, thấy mẹ Kiên ngồi buồn bã nên cô đi đến bên cạnh bà.
- Mẹ không nhai trầu sao ?
Bà cụ mơ hồ nhớ về trước đây "con dâu bà đã không ít lần hỏi bà như thế !"
Liên ngồi xuống và têm trầu rồi đặt ra đ ĩa sành cho bà "Mẹ nhai trầu đi ạ !"
Bà cụ vẫn ngây người, bà không thể nào không ngạc nhiên khi nhìn thấy Liên têm trầu, con dâu bà đã từng têm trầu như vậy "những têm trầu hình cánh phượng đẹp tuyệt mỹ".
Bà cụ khẽ hỏi Liên "con cũng biết têm trầu cánh phượng sao ? Ai đã dạy cho con cách têm trầu cánh phượng vậy ?"
Liên cười dịu dàng "Dạ, là con tự học được ạ !"
Bà cụ càng nhìn càng cảm thán "không máu mủ ruột rà mà lại giống nhau đến như vậy sao".
Liên nghe thế thì ngước lên nhìn bà cụ "Mẹ không vui sao ?"
// Con giống với con dâu của mẹ lắm !
Nói xong, bà cụ lại nhìn ra ngoài ao, đôi mắt đượm buồn.
"Mẹ nhớ con dâu của mẹ lắm, giá mà nó vẫn còn sống..."
Liên biết là mẹ Kiên đang nhớ đến mình, cô đưa đôi tay ra nắm lấy bàn tay già nua của bà rồi dịu dàng an ủi "Mẹ yên tâm đi, từ nay con sẽ luôn ở bên của mẹ để cùng bầu bạn với mẹ !"
Bà cụ nghe thế thì ngạc nhiên hỏi "thật sao con ?"
- Dạ !
// Haiz...bởi chi con trở thành con dâu của mẹ thì tốt quá !
- Vợ chồng là do duyên số mẹ ạ !
Bà cụ gật đầu "con nói đúng !"
- Hay là mẹ nhận con là con gái nuôi đi ạ ! Có như vậy thì con mới có thể ở bên cạnh mẹ.
// Không ! Mẹ muốn con trở thành con dâu của mẹ thôi !
Thấy bà cụ quá thành tâm, Liên cười rồi lắc đầu "Được rồi, tuỳ mẹ quyết định vậy".
Bà cụ liền vui vẻ lên.
…………
Thưa mẹ con mới về !
Cường về à con ?
"Dạ mẹ !"
Liên đang lụi cụi dọn dẹp nhà cửa, nghe tiếng của Cường thì lòng vui vẻ "chú ấy về thăm nhà rồi !"
Cô nhớ về trước đây, cô rất thương cậu em chồng này "Cường là người đàn ông rất tế nhị".
Cường chợt khựng chân khi thấy Liên...!
Cô gật đầu với Cường rồi đi thẳng vào bếp nấu cơm.
"Mẹ à ! Cô ấy là ai ?"
// Nó là Liên, là đứa trẻ mồ côi...anh hai của con đã dẫn nó về nhà mình đấy !
"Dạ !"
// Con ngồi xe hơn nửa ngày trời chắc đã mệt lắm rồi, về phòng nghỉ