Hôm nay cũng như bao ngày qua, Hà chở bánh ra chợ giúp Liên.
Bày hàng ra giúp Liên rồi mới trở về nhà, cô về dọn dẹp nhà cửa và chuẩn bị bữa trưa cho cả nhà.
Từ lúc có Hà, hầu như Liên chưa từng động tay vào việc nhà.
Bà cụ đi ra thành phố thăm con trai út của mình, Kiên thì ra thăm đồng, trời vẫn còn sớm Liên chưa về.
Hà thấy nhà yên tĩnh nên về phòng nằm một lúc rồi mới đi tắm.
………
Hôm nay, Kiên về sớm.
Vừa đi đến cháy bếp đã nghe văng vẳng bên tai tiếng hát ngọt ngào, anh dừng bước rồi đảo mắt nhìn quanh.
Thấy Hà đang ngồi chải tóc bên gốc khế cạnh hiên bếp, cô vừa mới tắm xong nên những giọt nước còn rơi xuống từ mái tóc bồng.
Làn da của cô gái mới lớn non mơn mởn, cô mặc áo yếm...lộ ra tấm lưng trần vô cùng quyến rũ, trên cổ cô vẫn còn quấn chiếc khăn rằn...mà cũng chưa bao giờ anh thấy cô cởi bỏ chiếc khăn trên cổ xuống.
Bất ngờ d*c vọng đốt cháy, Kiên bước đến ôm lấy Hà từ phía sau lưng.
Một điều khiến anh cảm thấy ngạc nhiên là Hà không hề từ chối cái ôm của anh.
Kiên cúi xuống hôn lên lưng Hà...
Ư...ư...m...
Hà khẽ rên lên vài tiếng !
"Hà vào phòng cùng anh một lúc nhé !"
- Vâng ạ !
Kiên nắm tay Hà về phòng rồi đóng cửa lại.
Vừa chốt cửa xong thì liền đè Hà xuống giường, anh đưa tay cởi áo yếm của cô ra rồi hôn tới tấp quanh bầu ngực.
Thịt da non mềm, mịn màng vừa tắm xong càng thêm mềm mại mát mẻ.
Kiên chỉ tham đắm muốn nhiều hơn, không muốn dừng lại.
Anh tiếp tục đưa tay cởi bỏ quần dài của Hà xuống rồi đưa tay lòn vào khe.
Ưm...
Hà thở gấp, bầu ng ực nhấp nhô..."anh Kiên !"
Kiên cởi hết quần áo trên người mình xuống rồi nằm lên người Hà, anh hôn lên cổ cô rồi trượt dần xuống vùng xương quai xanh.
Anh rất nhiệt tình, nên tạo nên khúc dạo đầu vô cùng hoàn hảo.
[email protected] dưới của anh căng lên quá mức, giống như có thể nổ tung bất cứ lúc nào.
Hà vừa r3n rỉ vừa thở gấp, cả người cô như rã rời không còn chút sức lực..."anh, anh Kiên em thấy khó chịu lắm !"
Kiên đưa [email protected] nhỏ vờn quanh khung miệng cô bé nhưng không cho vào trong, cứ cạ qua cạ lại...giống như đưa miếng mồi ngon đến miệng rồi giật lại.
Hà khó chịu đến mức rơi nước mắt "anh Kiên, anh thật sự rất nhẫn tâm !"
Kiên khẽ cười "thế em muốn thế nào ?"
Thấy anh vẫn cứ đùa dai.
Hà nhíu mày "sao em lại không nhìn ra anh là người khó ưa đến thế chứ ?"
Bên trong cô bé vẫn nhiệt tình mở cửa chào đón cậu nhóc, nhưng mãi vẫn không chịu ghé vào.
Cứ loanh quanh trước cửa, lúc bấy giờ cô bé đã phải cung cấp một lượng nước ấm rất lớn, chảy thành dòng ướt đẫm một vùng rộng lớn của tấm chiếu.
Vì khao khát đang dâng cao, Hà mạnh dạn quật Kiên ngã xuống giường rồi cô ngồi lên, cô đưa tay sờ vào [email protected] nhỏ rồi đặt nó vào trong.
A...a...
Kiên như bị tia điện giật tê liệt cả người, anh không khỏi rên lên thật lớn...và rồi anh nằm hưởng thụ cuộc sống.
Hà cứ như thế mà ưỡn ẹo trên người anh.
Cảm giác mang đến cho