Trường thuê một chiếc xe thương vụ mười chỗ, chỗ ngồi khá rộng rãi.
Lúc Phương Hiệt lên xe ở trong đã có ba bốn người.
Tưởng Hân Hinh ngồi cùng một bạn nữa khác, hai người đang trò chuyện.
Đàm Trác ngồi một mình ở hàng ghế khác, nhìn thấy Phương Hiệt thì cau mày, nhanh chóng nhìn sang chỗ khác.
“Sớm.” Tưởng Hân Hinh cười chào hỏi Phương Hiệt.
“Sớm.” Phương Hiệt gật đầu với cô, ngồi vào hàng ghế sau.
“Chưa thi mà tớ bắt đầu hồi hộp rồi đây này.” Tưởng Hân Hinh cười khổ quay đầu trò chuyện với Phương Hiệt.
“Cảm giác mình thật may mắn mới được chọn.”
Bài kiểm tra của Tưởng Hân Hinh tốt đến không ngờ, đứng thứ ba trên tổng số bảy người, cao hơn rất nhiều so với điểm vật lý của cô trong bài kiểm tra hàng tháng trước, lúc biết điểm cô còn chẳng tin nổi, xác nhận đi xác nhận lại.
Vừa vui mừng vừa lo lắng.
Thay vào đó, điểm của Đàm Trác bị tụt xuống thứ 4, tuy rằng vẫn còn trong danh sách nhưng với cái nết của cậu ta, cảm giác như nuốt phải một con ruồi bọ.
“Tớ không học giỏi vật lý lắm, lại còn thi toàn tỉnh, cảm giác như mình sẽ trở thành vai pháo hôi ấy.”
“Không đến mức như thế, kiến thức vật lý của cậu rất chắc.” Phương Hiệt mỉm cười, nhanh chóng nghĩ lại mọi hôm Tưởng Hân Hinh hỏi đề cậu: “Nếu câu hỏi đổi mới thì phải cố hết sức.”
Tưởng Hân Hinh nhanh chóng gật đầu: “Đúng vậy, có đôi gặp được câu phức tạp thì tớ ngốc luôn.”
“Kiến thức vẫn vậy, chỉ cần luyện thêm mấy câu là được.” Phương Hiệt đáp.
Nói mấy câu thảo luận là được rồi, Phương Hiệt lấy tai nghe ra, Tưởng Hân Hinh cũng xoay người lên, ngồi lướt taobao với cô gái ngồi cạnh.
Nhưng một giọng nói đột nhiên thốt ra.
“Luyện hay không luyện thì cũng vậy thôi, phái nữ không giỏi khoa học tự nhiên.”
Giọng Đàm Trác.
… Người này có năng lực chỉ cần mở miệng là khiến người ta muốn tẩn cho trận, Phương Hiệt phục cậu ta luôn.
Ngay cả Tưởng Hân Hinh luôn tốt tính cũng bị khó chịu đáp: “À, lần thì này tôi hơn cậu 3 điểm đấy.”
Nói xong Tưởng Hân Hinh lập tức quay đầu nói chuyện cùng bạn gái bên cạnh, giống như không thèm để ý tới phản ứng của Đàm Trác.
Khuôn mặt của Đàm Trác lập tức giống như một bảng màu, trắng rồi xanh, mãi lâu không thốt được câu nào.
Phương Hiệt không cho cậu ta mặt mũi cười một tiếng, vừa cười đã cảm nhận được ánh mắt của Đàm Trác xiên qua đây, lạnh lùng và u ám, như muốn chọc vài lỗ trên cơ thể Phương Hiệt.
Phương Hiệt không do dự quay đầu nhìn thẳng vào đôi mắt của cậu ta, nghĩ trong lòng nếu cậu ta mà mở miệng nói gì đó thì cậu đánh cậu ta ở đây luôn, thiên vương cũng không cản được.
Nhưng Phương Hiệt vừa mới nhìn xuống, Đàm Trác lại lập tức quay đầu đi chỗ khác, tránh ánh mắt của cậu.
Có bệnh.
Sau khi đợi khoảng hơn mười phút, những người còn lại đã đến.
Giáo viên dẫn đoàn điểm danh lại rồi bắt đầu dặn dò mọi người chú ý một số việc, nhắc nhở một số quy định của cuộc thi, chú ý an toàn, có việc thì nói, xin phép đi chơi, v.v.
.,dặn dò hết thì mới quay đầu nói với bác lái xe: “Đi thôi bác.”
Từ Thiệu Giang đi lên tỉnh, nếu đi cao tốc thì đi gần ba giờ, vừa mới bắt đầu một đám người còn rất hào hứng, đến khi xe vào đến đường cao tốc, có mấy người nhắm mắt chuẩn bị ngủ.
Phương Hiệt đeo tai nghe, lấy di động click mở app nghe nhạc, sau khi quay lại màn hình nền, cậu do dự bấm vào WeChat gần bên cạnh.
Đứng đầu wechat của cậu là Giang Tri Tân, Phương Hiệt nhớ rõ lúc mình mới add thêm anh, ảnh đại diện của anh là logo của Vân Thất, nhưng sau này nuôi bánh trôi, Giang Tri Tân đổi thành ảnh bánh trôi ngủ trên ban công.
Chú mèo nhỏ ngủ dưới nắng, hoa trắng, nhỏ trông thật ấm áp.
Phương Hiệt nhìn nó một lúc, đột nhiên cảm thấy tâm trạng không vui vì vừa bị thằng ngốc chọc giờ đây đã tốt hơn.
Cậu cầm điện thoại, chụp một bức ảnh phong cảnh dọc đường qua cửa kính ô tô, bấm vào hộp thoại gửi cho Giang Tri Tân, gửi thêm một câu: “Tôi đang ở trên đường cao tốc.”
Chẳng bao lâu sau, Giang Tri Tân trả lời: “Tới rồi báo tôi một tiếng.”
Phương Hiệt trả lời “Ừ.” Rời khỏi giao diện, ngửa đầu dựa vào chỗ ngồi, yên bình nhắm mắt lại.
Hành trình kéo dài 3 tiếng thực ra không quá mệt mỏi, trò chuyện một chút rồi ngủ ngon.
11h30, Phương Hiệt và những người khác đã về đến khách sạn nơi họ ở.
Địa điểm tổ chức cuộc thi môn Vật lý này là Trường Đại học Bách khoa tỉnh, để thuận tiện cho việc mượn phòng học và thiết bị thí nghiệm, giáo viên chấm điểm cũng được tuyển chọn từ các trường trung học và đại học trọng điểm của tỉnh.
Khách sạn nằm ngay cạnh trường, tất cả học sinh tham gia cuộc thi đều ở đây.
Vừa vào cửa khách sạn nhân viên công tác đã đăng ký theo trường học.
Hôm nay là giờ nhận phòng thống nhất, trong khách sạn có rất nhiều học sinh từ các trường khác nhau, đều là học sinh cùng trường tụ vào nói chuyện với nhau từ, thỉnh thoảng nhìn