Giờ khắc này, Phong Hỏa Hỏa cảm giác được thế giới truyền đến ác ý.
Không yên lòng mà đi tắm, lúc Phong Hỏa Hỏa ra khỏi phòng tắm Từ tổng đã thu thập xong rồi, thấy Từ tổng đã sắp xếp xong nàng mặc một thân quần áo đơn giản hưu nhàn, tóc dài được buộc đuôi ngựa nhẹ nhàng khoan khoái lộ ra cái trán trơn bóng, bất nhiễm son phấn lại càng thêm mê người. Phong Hỏa Hỏa nhìn thẳng mắt, thân trang phục này của Từ tổng thật đúng là thanh xuân tịnh lệ, như là một sinh viên trong trường học.
"Đi ra rồi? Lập tức sắp xếp một chút, bọn họ đã đốt lửa chuẩn bị đốt nướng." Từ tổng nhìn dáng vẻ kinh ngạc của Phong Hỏa Hỏa mà mỉm cười, loại ánh mắt này đối với nàng mà nói cũng không xa lạ.
Phong Hỏa Hỏa phục hồi phục lại tinh thần, nàng bật người đỏ mặt đi thổi tóc, năm mười phút sau, hai người xuất phát.
Đi đến trong đám người, nội tâm Phong Hỏa Hỏa mới bình ổn một chút, thì ra xấu hổ này cũng không phải tồn tại trên người một mình nàng.
Các nữ đồng sự nhìn Từ tổng ăn mặc như vậy đều tràn đầy kinh ngạc còn kèm theo đố kị ước ao, nam đồng sự thì vừa kinh diễm vừa sợ khó, nữ lãnh đạo khí chất bức người rồi thoạt nhìn lại lạnh như băng không người chiến sĩ nào dám ra chiến trường trước.
Từ tổng yên tĩnh ngồi trên ghế xuất thần....trong điện thoại của nàng tất cả đều là tin nhắn và cuộc gọi nhỡ của Linda, vì sao nàng ấy không rõ tâm đã chết vãn hồi còn có tác dụng gì? Linda vẫn không hiểu , nàng sẽ không dễ dàng yêu thương, nhưng nếu như đã buông tay thì nhất định sẽ quyết tuyệt không quay đầu lại.
Phong Hỏa Hỏa đã sớm lẫn vào đại quân nướng thịt, thỉnh thoảng nàng nhìn lén Từ tổng, phát hiện trên cơ bản nàng ấy không ăn gì cả, nhưng ly rượu đã cạn không ít.
Thở dài, Phong Hỏa Hỏa nướng một chút rau dưa cùng hải sản bưng đến bên kia.
"Ăn một chút không?" Giọng nói của Phong Hỏa Hỏa kéo Từ tổng trở về từ trong mơ màng, Từ tổng nhìn nàng một cái đạm đạm nhất tiếu.
Phong Hỏa Hỏa vô cùng có kiên trì, nàng lau sạch tất cả dầu mỡ bụi than trên que xiên, sau đó mỉm cười, nàng đưa cho Từ tổng: "Ăn đi, sạch sẽ."
Từ tổng cầm một xiên rau dưa, nàng nhìn Phong Hỏa Hỏa hỏi: "Sao cô biết tôi thích ăn nhẹ." Phong Hỏa Hỏa thực sự là một người chu đáo, nàng cùng Linda bên nhau vài năm, nàng ấy chưa từng nhẵn nhụi ấm áp như vậy.
"Tôi không biết a." Phong Hỏa Hỏa trái lại ăn ngay nói thật: "Chỉ là trên tiểu thuyết đều nói như vậy, tôi suy nghĩ một chút, nếu như một nữ lão bản xinh đẹp mỹ lệ cầm một thứ to ăn đến miệng đầy đầu mỡ, hình ảnh đó cũng thật là đáng sợ, tôi không đành lòng xây dựng một hình ảnh hình ảnh đáng sợ như vậy."
Từ tổng: "....."
"Phượng Nghi." Hai người đang nói, một nam nhân tây trang giày da từ đối diện đi đến, Phong Hỏa Hỏa nhìn dáng vẻ của hắn có chút quen thuộc, cảm thấy nhìn khí chất hẳn là một người có địa vị, nàng vội vã bưng đĩa thịt chạy mất. Nam nhân xấu hổ nhìn Từ tổng: "Anh là con hổ sao?"
Từ tổng đạm đạm nhất tiếu: "Anh cũng đến?"
"Ân, đúng vậy, lão ba nghe nói năm nay Nam Bộ công trạng không sai, cố ý để cho anh tới lì xì khao mọi người, Phượng Nghi, không thể thiếu công lao của em." Nam nhân tên là Hoa Thượng, là trưởng tử của tổng tài tổng công ty, lớn lên anh tuấn tiêu sái, trên cuộc sống cũng là không câu nệ tiểu tiết, đổi bạn gái giống như thay quần áo, bình thường sở thích lớn nhất chính là sưu tập những kiểu mỹ nữ khác nhau. Phong Hỏa Hỏa đã chạy xa nhưng hắn vẫn chăm chú nhìn bóng lưng của nàng, Từ tổng nhẹ không thể phát hiện mà nhíu mày.
"Là mới tới sao? Sao anh không phát hiện qua mỹ nữ này: "Hoa Thượng quay đầu nhìn Từ tổng cố tình muốn thăm dò, Từ tổng không cảm tình nói: "Không quen."
"Nga, là bộ phận nào, có bạn trai rồi sao?" Hoa Thượng chưa từ bỏ ý định tiếp tục hỏi, Từ tổng cười quyến rũ, nàng hỏi ngược lại: "Nữ hài xinh đẹp như vậy, anh cảm thấy có người yêu hay không? Hoa tổng." Không biết xuất phát từ tâm tư gì, Từ tổng cũng không có nói là bạn trai mà chỉ mịt mờ dùng hai chữ người yêu gọi chung, Hoa Thượng tiếc nuối thở dài: "Đáng tiếc."
.....
* * * * * * * *
Phong Hỏa Hỏa ăn vô cùng sảng khoái, ly ớn uống rượu thịt ăn miếng lớn, đây mới là nhân sinh nàng muốn1 Dĩ nhiên, cho bản thân ăn no nàng còn không quên chiếu cố đại thư ký, đại thư ký dù sao cũng là người mang thai, thứ dầu mỡ không thể ăn nhiều, nhưng nàng vẫn hết lần này tới lần khác tham thịt, Phong Hỏa Hỏa cẩn thận giúp nàng chọn bớt thịt mỡ trên thịt nướng ra, để nàng ăn một chút thịt gầy ít mỡ đỡ thèm.
Nữ nhân tụ tập một chỗ chính là nơi giang hồ tồn tại.
Mọi người rượu đủ cơm no khó tránh khỏi bắt đầu bàn tán chuyện công ty, dĩ nhiên, Từ tổng xinh đẹp mỹ lệ mỹ lệ lại tài giỏi trở thành đối tượng công kích hàng đầu, huống hồ nàng đang nói chuyện với Hoa tổng như vậy thật là cỡ nào lãng mạn.
"Từ tổng thực sự là tốt số, người đẹp có tiền không nói, còn câu được rùa vàng."
"Cô biết cái gì? Thế đạo này có nữ nhân trẻ tuổi nào có thể đơn giản lăn lộn ra thành tựu, người ta rất thâm sâu a."
"Nói như vậy vị trí này của nàng có liên quan đến Hoa tổng? Tôi nói, tuổi còn trẻ, thực sự là không còn gì để nói, ghê tởm a —"
"Hắc hắc, hôm nay là Hoa tổng, ngày mai không chừng chính là ba của Hoa tổng!"
.....
Phong Hỏa Hỏa cau mày không nói một lời, sắc mặt của đại thư ký cũng thay đổi, nàng đứng dậy vừa muốn nói cái gì đó đã bị Phong Hỏa Hỏa đè lại: "Tỷ, chị ăn chút rau xanh đi, em nướng nấm cho chị."
Đại thư ký nhìn Phong Hỏa Hỏa, Phong Hỏa Hỏa lắc đầu với nàng, nàng hít sâu một hơi ngồi trở lại.
Lại hàn huyên một lúc, mấy người phụ nhân cảm thấy không có ý nghĩa nữa, tất cả đều vào trong ngâm suối nước nóng, đại thư