Còn Chưa Đủ

Chương 18


trước sau

"Cô đang suy nghĩ cái gì đây?" Từ tổng vô cùng kinh ngạc nhìn biểu tình của Phong Hỏa Hỏa thay đổi liên tục có vẻ quỷ dị, Phong Hỏa Hỏa lấy lại tinh thần, nàng vội ho một tiếng: "Không có việc gì không có việc gì."
Từ tổng chăm chú nhìn bắp chân thoáng run của Phong Hỏa Hỏa, nàng nhíu nhíu mày, lại nhìn dáng vẻ sợ sệt thỉnh thoảng quan sát dưới chân núi, Từ tổng nở nụ cười.
Từ tổng rất ít cười, nụ cười này quả thực là đất rung núi chuyển, đến cuối cùng nàng khom thắt lưng che miệng nước mắt đều chảy ra.
Linda vốn dĩ đã leo xa bị tiếng cười này triệu hoán trở về.
"Đây là làm sao vậy?" Linda nghi hoặc nhìn Từ tổng, Từ tổng lại hòa hoãn hơn nữa ngày, nàng mới đứng dậy dùng tiếng Anh giải thích nguyên nhân cùng Linda.
Phải biết rằng Phong Hỏa Hỏa vẫn dùng nghệ thuật cùng thể dục đạt được thành tích ngạo nhân nhưng tiếng Anh cấp bốn cũng không qua được, nàng mắt thấy Từ tổng cười xong Linda cũng ngồi xổm trên mặt đất nở nụ cười, nàng xấu hổ không biết như thế nào cho phải....lẽ nào Từ tổng có công năng nhìn thấu, thấy được hình ảnh trong tưởng tượng của nàng?!
Linda đi lên phía trước, nhéo khuôn mặt Phong Hỏa Hỏa một cái: "Thật là khả ái."
Cái nhéo này không chỉ mang theo hương nước hoa, thậm chí còn có vị đạo xóa tan hận thù, Phong Hỏa Hỏa buồn bực nhìn Từ tổng, không biết nàng tẩy não Linda thế nào, Từ tổng nhìn nàng đạm đạm nhất tiếu, cầm lấy ba lô tiếp tục đi về phía trước: "Không muốn bị đẩy xuống phía dưới thì mau đuổi theo."
Leo núi là tiêu hao thể lực, thể lực của Linda phi thường tốt, Phong Hỏa Hỏa cũng không lạc hậu, Từ tổng lại kém một chút, leo đến giữa sườn núi thì gió lạnh đến xương, Phong Hỏa Hỏa dừng bước, từ trong túi lấy ra một chiếc áo khoác đưa cho Từ tổng: "Mặc vào đi."
Từ tổng vô cùng kinh ngạc nhìn nàng: "Cô còn mang áo khoác?"
Những người leo núi bình thường vì giảm bớt trọng lượng nên trong balo tận lực mang ít thứ, Phong Hỏa Hỏa trái lại không chê phiền vác một kiện áo khoác dày như vậy, Phong Hỏa Hỏa nhìn Từ tổng đang trợn to mắt: "Không phải thân thể cô vẫn khó chịu sao? Mặc vào đi, không cần cảm động, trở lại đừng trừ tiền thưởng của tôi là được."
Từ tổng nhìn áo khoác giật mình sửng sốt một lúc, Phong Hỏa Hỏa nhe răng cười: "Mới vừa giặt xong."
Từ tổng giận nàng liền cầm lấy áo khoác, nàng mặc ở trên người quả nhiên chặn được gió lạnh, Linda một mực ở bên cạnh vây xem thấy một màn như vậy không nói được một lời.
Ba người tiếp tục leo lên núi, càng về sau sườn núi càng dốc, chờ lúc ba người leo đến đỉnh núi quần áo đã ướt đẫm, tiến độ của các nàng rất nhanh, ngoại trừ số ít nam đồng sự theo đến, đại bộ đội đều bị bỏ lại phía sau.
Lên núi, Linda phe phẩy cánh tay dài, hài lòng hướng chân núi hô to một tiếng. Thể lực của Từ tổng chống đỡ hết nổi tìm một mặt cỏ muốn ngồi xuống, Phong Hỏa Hỏa lót một cái điệm cho nàng: "Trước đứng một lúc rồi hãy ngồi, lập tức ngồi xuống không tốt cho thân thể."
Từ tổng nhìn nàng trải cái đệm, hỏi: "Hỏa Hỏa, cô có muội muội sao?"
Phong Hỏa Hỏa lắc đầu, buồn bực hỏi: "Không có, vì sao nói như vậy? Tôi nhìn rất già sao?"
Từ tổng lắc đầu cười khẽ, nàng ngồi trên cái đệm Phong Hỏa Hỏa đã trải xong: "Chỉ là cảm thấy cô rất biết chiếu cố người khác."
Phong Hỏa Hỏa bĩu môi: "Vậy phải xem tôi có quan tâm hay không."
Lời thú nhận vô tình của nàng lại khiến khuôn mặt Từ tổng phiếm hồng, sau khi nói xong Phong Hỏa Hỏa cũng hiểu được có chút không thích hợp, nàng nhìn lén Từ tổng, tim lại bắt đầu đập nhanh.
"Trong balo của tôi có đồ ăn, chúng ta ngồi đây ăn một chút? Ai, tôi thấy nên đổi chỗ, đi xuống thung lũng, chỗ đó có ánh nắng dễ phơi nắng a." Linda dán đến chen ngang giữa Phong Hỏa Hỏa cùng Từ tổng, Từ tổng không nói gì, Phong Hỏa Hỏa nhìn xuống núi một chút: "Không tốt đi, đây là ngọn núi mới mở, trong thung lũng không có người không an toàn, hay là chúng ta chờ mọi người một chút đi."
"Sao em lại không biết báo ân?" Linda phẫn nộ rồi: "Tôi chưa từng đá em từ trên đỉnh núi xuống phía dưới!"
Phong Hỏa Hỏa: "....."
Nàng cho đến bây giờ không nghĩ tới, hỗn huyết tỷ tỷ cư nhiên lại là một hellokity khả ái như vậy.
Đến cuối cùng, hai người cũng không làm trái ý Linda, bắt đầu đi xuống thung lũng.
Có bóng cây, thiếu ánh nắng chói chang, quả thật thư thái rất nhiều.
Chờ Linda mở ba lô, Phong Hỏa Hỏa mới biết được một kẻ ăn hàng rốt cuộc là cái gì?
OMG!
Xa như vậy, Linda cư nhiên còn đem cánh gà, hạt dưa, khoai tây, gà nướng, hán bảo, gà chiên... Thậm chí bia cũng mang lên!
Phong Hỏa Hỏa nhìn xong đống đồ ăn vặt lại nhìn Linda, thế nào đều cảm thấy khuôn mặt của nàng ấy tròn mấy vòng.
Từ tổng thoạt nhìn tựa hồ đã quen, nàng chỉ là đơn giản uống mấy ngụm

nước, đối với đồ ăn vặt cũng không thèm để ý, Phong Hỏa Hỏa lại bất đồng, nàng cười híp mắt nhìn Linda: "Tỷ, chị mang theo những thứ này chắc là mệt đi."
"Đó là dĩ nhiên." Trong mắt Linda tràn đầy đều là tự hào, Phong Hỏa Hỏa cười tươi như hoa, nàng vỗ vỗ bộ ngực: "Chị yên tâm, tôi dùng nhân cách của tôi để cam đoan, những gánh nặng này tôi đều sẽ giúp chị tiêu hóa!" Nói xong, Phong Hỏa Hỏa bắt đầu dùng thế gió cuốn mây tan cuốn sạch tất cả những đồ ăn vặt kia, Từ tổng ở bên cạnh lắc đầu cười khẽ.
Linda: "...."
Lúc sắp ăn xong ba người đều có một chút mệt mỏi, những người khác cũng lần lượt tiến đến, ba người tìm một chỗ bí mật ngược lại cũng sẽ không bị phát hiện.
Từ tổng thoạt nhìn có chút mệt mỏi, nàng tựa vào gốc cây vừa định ngủ, bỗng dưng cổ chân truyền đến một trận đau đớn khiến nàng thét chói tai.
Linda cũng theo đó rống lên: "Snake!!!"
Phong Hỏa Hỏa nhíu nhíu mày, snake? Đùa cái gì? Nàng hí mắt vừa nhìn, mồ hôi lạnh trong nháy mắt theo ót chảy xuống!
Con rắn màu xanh ẩn nấp gần ba người, Từ tổng một tay ôm chân hiển nhiên là bị cắn, mà Linda như là lò xo nhảy dựng lên, nàng chạy đến chỗ đoàn người, vừa chạy vừa hô hoán, tim Phong Hỏa Hỏa treo ở cổ họng, nàng hét lớn với bóng lưng của Linda: "Nói tiếng Hoa!"
Linda lấy lại tính thần, vội vã tiếp tục hô to: "Rắn a rắn a rắn a rắn!"
Phong Hỏa Hỏa đã bất chấp phương thức rap kêu cứu của Linda, nàng nói với Từ tổng: "Đừng nhúc nhích, nghìn vạn lần đừng nhúc nhích!"
Dã ngoại gặp phải tình huống bị rắn tấn công nghìn vạn lần không thể lộn xộn, nếu như lộn xộn rắn sẽ lập tức tấn công lần nữa, Phong Hỏa Hỏa cắn môi, nàng suy nghĩ một chút, nhặt lên một khối đá ở bên cạnh, hướng về phía cành cây gần con rắn đập mạnh một cái, con rắn xanh lè chấn kinh, lắc lư lập tức rời khỏi.
Phong Hỏa Hỏa thừa dịp con rắn bỏ chạy lập tức chạy đến bên cạnh Từ tổng, Từ tổng đã đau đến sắc mặt tái nhợt, Phong Hỏa Hỏa cúi đầu kéo ống quần của Từ tổng lên, nàng nhìn một loạt dấu răng trên bắp chân, vội vã tháo khăn choàng cổ xuống buộc chặt trên đùi Từ tổng.
"Cô đừng sợ a, dấu răng này thoạt nhìn không giống như có độc, không có việc gì không có việc gì!" Tuy rằng là đang trấn an Từ tổng nhưng giọng nói của Phong Hỏa Hỏa cũng theo đó mà run lên, trên đùi nàng sớm không còn khí lực, nàng tê liệt ngồi dưới đất đem chân Từ tổng ôm vào trong ngực.
Phải biết rằng bị rắn cắn cũng không phải việc nhỏ... Nhất là trong tình huống ở nơi hoang dã không thể chữa trị đúng lúc.
Phong Hỏa Hỏa nhìn vết thương, nàng lại ngẩng đầu nhìn Từ tổng, nàng cắn răng một cái, mở chai nước khoáng rửa vết thương của Từ tổng, sau đó nói: "Cô chịu đựng."
"Cô... Làm gì...." Lúc Từ tổng phản ứng kịp miệng của Phong Hỏa Hỏa đã dán trên vết thương, hút máu đơn giản như vậy cũng không đủ đạt được hiệu ứng, Phong Hỏa Hỏa hít sâu một hơi, nàng cũng bất chấp mọi giá, hé miệng hung hăng cắn một cái, loại cảm giác hàm răng rơi vào da thịt mềm mại khiến da đầu nàng tê dại, máu tươi nhất thời tuôn ra từ chân Từ tổng, Từ tổng muốn đẩy nàng nhưng căn bản không có khí lực, nàng nhịn đau gắt gao cắn môi, Phong Hỏa Hỏa cố sức hút, mỗi một lần hút một ngụm sẽ dùng nước khoáng súc miệng một lần mới tiếp tục hút, trên lá cây xung quanh đều là máu nàng nhổ ra.
Cho nên chờ lúc nhóm người Linda đến....
Một khắc đó, mọi người giống như gặp quỷ tóc gáy đều dựng thẳng.
Hướng dẫn viên du lịch nghe được hình dung của Linda, nàng lại nhìn vết thương của Từ tổng, run rẩy nhỏ giọng nói cùng Phong Hỏa Hỏa miệng đầy máu: "Hỏa Hỏa a.... Rắn đó có thể là rắn Thúy Thanh.... Không độc.... Em đừng hút...."
Phong Hỏa Hỏa nổi giận: "Có thể? Không có độc? Chị không phát hiện Từ tổng không còn huyết sắc sao?" Nàng hé miệng chính là cái miệng đỏ tươi, ánh mắt càng muốn giết người.
Hướng dẫn viên du lịch lại run lên một chút, nhỏ giọng nói: "... Đó hình như là do mất máu quá nhiều..... Cho nên bảo cô đừng hút nữa...."


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện