Phong Hỏa Hỏa nhìn tên sách này một chút, nhìn Dương Tiểu Thảo một chút, hít sâu một hơi: "Tiểu di mẹ, người một mình làm thụ thì tốt rồi, để làm chi muốn lôi kéo con? Người nhớ kỹ, con là họ Phong!! Con họ Phong!"
Phong Hỏa Hỏa tức giận đến phun nước bọt, Dương Tiểu Thảo vẫn chưa từng thấy nàng tức giận như vậy, khuôn mặt cười thành nắm: "Ai u uy, con gấp như vậy làm gì? Lẽ nào là bị nói trúng tim đen sao?"
Phong Hỏa Hỏa gần như muốn tức chết: "Con mới sẽ không giống người, mỗi lần đã không xuống giường được!"
Dương Tiểu Thảo một chút cũng không cảm thấy xấu hổ, nàng khinh bỉ nhìn Phong Hỏa Hỏa: "Thanh niên nhân, lòng tự trọng không nên quá mạnh mẽ, ta nói thật cho con biết, lúc tiểu di con còn trẻ dục vọng khống chế còn không mạnh như Từ tổng, tấm tắc, con xem lần trước ta giới thiệu Tình Nhi cho con sắc mặt của nàng biến hóa, phỏng chừng hiện tại nếu như ta lại mang một mỹ nữ đến trước mặt con, thì con phải có nửa năm không xuống giường được!"
Phong Hỏa Hỏa phẫn nộ vỗ bàn: "Người vô sỉ!"
Dương Tiểu Thảo nhún vai: "Đúng vậy, ta vô sỉ, con thì tốt hơn chỗ nào? Con bạc tình! Ta vì con sống mái với tiểu di con, con cũng nên kiên trì một chút mới làm hòa chứ!"
Hai người đối thoại phong cách Quỳnh Dao khiến cho người bên cạnh liên tục chú ý, Phong Hỏa Hỏa phải đè nén tâm tình, ánh mắt Dương Tiểu Thảo có chút thẳng, nàng vội vã nháy mắt với Phong Hỏa Hỏa: "Lập tức cất đi, Từ tổng đến."
Phong Hỏa Hỏa khẩn trương vội vã cất sách vào túi xách, nhưng càng là khẩn trương tay lại càng run rẩy, thoáng chốc đụng phải ly nước, nước đổ khắp bàn.
Từ tổng đầu tiên chính là thấy cảnh tượng như vậy, nàng nhìn Phong Hỏa Hỏa bị ướt liền nhíu mày: "Sao lại bất cẩn như vậy?"
Phong Hỏa Hỏa còn không quên đem sách cất vào túi xách: "Đến rồi? Mau ngồi xuống, mệt mỏi đi."
Từ tổng hồ nghi nhìn Phong Hỏa Hỏa, nàng lại nhìn Dương Tiểu Thảo cũng đang đỏ mặt, hai người này lại đang nháo yêu quỷ gì?
Từ tổng ngồi xuống, Phong Hỏa Hỏa gãi đầu xấu hổ: "Ách, thân ái chị hẳn là quan tâm việc nên gọi tiểu di mẹ là gì? Nếu không thì gọi theo em đi?"
Dương Tiểu Thảo liếc nàng trắng mắt: "Hay là gọi tôi Tiểu Thảo đi, chúng ta không kém mấy tuổi."
Từ tổng cười khẽ, vẫn chưa nhiều lời, Dương Tiểu Thảo vô cùng kinh ngạc nhìn nàng, Phong Hỏa Hỏa nhíu mày: "Tiểu di mẹ, người muốn nói gì?"
"Không phải...." Dương Tiểu Thảo có chút xấu hổ: "Chính là không giống như ta nghĩ."
"Người nghĩ là cái gì?" Phong Hỏa Hỏa dáng vẻ nhìn thấu nàng, Dương Tiểu Thảo nhìn Từ tổng nói: "Tôi còn tưởng rằng vừa thấy mặt Từ tổng sẽ chậm rãi mà nói đây."
Trên mặt Từ tổng thủy chung có nụ cười: "Đó là đối với người ngoài, người trong nhà tôi luôn luôn không thích nói nhiều." Tính cách của nàng vốn là hướng nội, chỉ là lăn lộn thương trường khiến nàng phải trở nên hướng ngoại thậm chí trở nên cường thế, hiện tại nàng cùng với Phong Hỏa Hỏa nói cũng không nhiều, nhưng chỉ cần nhìn Hỏa Hỏa, nàng đã cảm giác tất cả mệt nhọc đều không đáng gì nữa.
Lời này nói ra Dương Tiểu Thảo bật người có khuôn mặt tươi cười, Phong Hỏa Hỏa cũng là lộ vẻ đắc ý, nàng trừng mắt nhìn Dương Tiểu Thảo, âm thầm mỉa mai, tiểu di mẹ, thế nào, hiện tại biết bản chất của chúng ta là bất đồng đi? Tiểu di con là đối với người ngoài hay là ngươi đều là một loại cường thế nữ cường nhân, nhưng Từ tổng của con không phải a, nàng đối với người ngoài mạnh mẽ quyết tuyệt nhưng ở trước mặt con cũng là chim nhỏ nép vào người, một nữ cường nhân như vậy, chỉ đem tất cả phong tình của nữ nhân triển lộ trước mặt người, chính là vì phần khác đặc quyền này, Phong Hỏa Hỏa xin thề cũng phải đối với Từ tổng thật tốt.
Dương Tiểu Thảo thở dài: "Hỏa Hỏa hài tử này, từ nhỏ đã không biết ăn nói, ánh mắt xoi mói, nhiều năm như vậy vẫn độc thân, tôi cùng tiểu di nàng vẫn chờ xem nàng rốt cuộc có thể tìm được loại người gì, đến cuối cùng, nàng quả nhiên không khiến chúng tôi thất vọng."
"A?" Lời này trái lại ngoài dự liệu của Phong Hỏa Hỏa, nàng mở to hai mắt nhìn Dương Tiểu Thảo: "Tiểu di mẹ, nói như vậy người đã đồng ý?"
Dương Tiểu Thảo nhìn Phong Hỏa Hỏa, lắc đầu: "Ta chưa từng nói ta không đồng ý a, cũng là con khóc lóc than van, lúc con khổ sở nhất, nếu như ta vẫn giống như tiểu di con bày ra khuôn mặt khối băng giáo huấn con, con còn không khóc đến nứt mặt ra."
"Tiểu di mẹ!!!" Phong Hỏa Hỏa nước mắt lưng tròng nhìn Dương Tiểu Thảo, nàng chưa bao giờ biết tiểu di mẹ yêu thương nàng sâu đậm như vậy.
Dương Tiểu Thảo bất đắc dĩ: "Ta còn ở đây, đừng giống như một mình như vậy, ai, được rồi, Phượng Nghi, tôi nghe Uyển Nhu nói cô hiện tại sống một mình, trong nhà không có người khác?"
Từ tổng gật đầu, trong mắt có chút buồn bã, Phong Hỏa Hỏa vội vã nắm tay nàng, Từ tổng vỗ vỗ tay Phong Hỏa Hỏa ý bảo nàng không có việc gì.
Dương Tiểu Thảo gật đầu: "Ân, sau này rãnh rỗi thì đến nhà tôi đi, Uyển Nhu cũng rất thích cô."
Phong Hỏa Hỏa cảm động cũng không biết nói gì, Từ tổng cười nhìn Phong Hỏa Hỏa, Dương Tiểu Thảo nhìn Hỏa Hỏa một cái: "Nàng tính cách điên điên khùng khùng này cũng nên có người đến quản, cô có thể không biết, thời đại học nàng muốn thi vào ngành biên tập. Chúng tôi một nhà đều không đồng ý, cô xem nàng không có việc gì lại nghĩ lung tung, ở trong máy vi tính tự mình viết tiểu thuyết, sau này nếu như thật sự làm một tác giả còn không phải bệnh tâm thần? Chúng tôi đi đi đâu tìm thuốc cho nàng, hiện tại tốt rồi, cô bên cạnh cũng có thể có người quản nàng."
"Có thể tưởng tượng được." Từ tổng nhàn nhạt cười: "Phong Hỏa Hỏa nhíu mày nhìn Dương Tiểu Thảo: "Tiểu di, người còn bới móc con. Tác giả thì thế nào? Người biết tác giả có bao nhiêu cao thượng không? Các nàng vì có thể mang đến niềm vui cho độc giả mà chăm chỉ làm việc, đến cuối cùng, đem thanh xuân hiến cho độc giả, không có một thân công phu không có cách nào thi triển."
Dương Tiểu Thảo nhìn nàng: "Ách, nói rất hay giống như một thân bản lĩnh của con đã thi triển rồi vậy."
Một câu nói này kích thích khuôn mặt Phong Hỏa Hỏa cùng Từ tổng đều đỏ.
"Được rồi, tôi nghe nói trước đây ba cô làm ở quân khu 56?" Ngữ khí của Dương Tiểu Thảo thoáng có chút nghiêm túc, Từ tổng có chút kỳ quái vì sao nàng lại nhắc chuyện này nhưng vẫn gật đầu.
"Nga, Hỏa Hỏa, ba con trước đây cũng từng ở quân khu 56." Dương Tiểu Thảo tựa hồ ngoài lề nói một câu như vậy, Phong Hỏa Hỏa nào quan tâm đến: "Ai nha, tiểu di mẹ, chúng ta trò chuyện của chúng ta, người kéo sang chuyện này làm gì? Thế nào, người đây là xem như đồng ý con cùng với Từ tổng rồi?"
Dương Tiểu Thảo phẫn nộ nhìn nàng: "Ta không đồng ý hữu dụng sao?"
Phong Hỏa Hỏa nở nụ cười, Từ tổng cũng nở nụ cười, kế tiếp, ba người gọi món ăn, Từ tổng rất cẩn thận, tuy rằng nàng cùng Dương Tiểu Thảo gặp mặt không được mấy lần nhưng lại quan sát được thuộc tính thích ăn khoai tây của nàng ấy, một bàn tám món ăn, sáu món ăn đều liên quan đến khoai tây, đến cuối cùng, Phong Hỏa Hỏa ăn đến khuôn mặt đều tái rồi.
Dương Tiểu Thảo thỉnh thoảng nói với Từ tổng các loại việc thời đại học của Phong Hỏa Hỏa, cái gì thời đại học, trường học xây một bức tượng, là một vị thiếu nữ tay trái phủng một quyển sách, tay phải nâng một thứ tượng trưng và bồ câu. Trường học công khai trưng cầu tên gọi từ các sinh viên, mọi người đều báo danh cái gì ' chấp cánh tự do, chấp cánh trị thức', Cái gì ' Hòa bình đến từ đọc sách!", Cái gì "vì thế giới tràn ngập tình yêu để thế giới tràn ngập lý tính hòa bình", kết quả đến phiên Phong Hỏa Hỏa thiếu chút nữa khiến lão sư đều tức chết. người ta đặt tên – "Sách là để chim dùng!" Nếu không phải giảng viên Tiếu lúc đó quen biết Phong tổng, phỏng chừng Phong Hỏa Hỏa thế nào cũng phải 'tên lên bảng vàng' làm điển hình của trường học một lần.
Cái này cũng chưa tính cái gì, Dương Tiểu Thảo cười híp mắt nhìn Từ tổng: "Tôi nghe Uyển Nhu nói, Hỏa Hỏa từ nhỏ đã không giống người thường, vô cùng có tri thức."
Từ tổng thoải mái cười: "Nga?" Một bên Phong Hỏa Hỏa hoàn toàn biến thành đại cương thi.
Dương Tiểu Thảo nói đến hài lòng: "Sinh nhật